NGÔI NHÀ QUÁI DỊ - Trang 20

ông anh rể ra mặt, nhưng khi chị bà mất, bà thấy có bổn phận nhận lời mời
của anh rể về sống ở nhà ông ta và nuôi dạy các con của chị mình.”

“Bà rất tận tình với bổn phận,” thanh tra Taverner nói tiếp. “Nhưng bà

không thuộc loại người dễ thay đổi quan niệm sống. Bà luôn bất đồng với
Leonides và phong cách sống của ông.”

Tôi nhận xét: “Có vẻ là một gia đình hòa thuận. Thế thì anh nghi ai đã

giết ông ta?’

Taverner lắc đầu: “Còn quá sớm để nói điều đó.”
“Thôi mà Taverner. Tôi cược anh nghĩ anh biết ai làm chuyện đó. Chúng

ta có đang ở tòa án đâu,” tôi nói.

Taverner trầm ngâm: “Không đâu. Có thể chúng ta không bao giờ biết.”
“Ý anh là ông ta có thể không bị giết?”
“Không đâu, đúng là ông ta bị giết. Bị đầu độc. Như anh đã biết, những

vụ đầu độc đều giống nhau. Rất nhiều thủ đoạn để đạt kết quả. Rất nhiều thủ
đoạn. Rất nhiều khả năng có thể đạt mục tiêu…”

“Chính là tôi muốn biết những chuyện đó. Anh đã có trong đầu mọi khả

năng, đúng không?”

“Đây là một trường hợp có khả năng rất lớn. Một trong những vụ hiển

nhiên. Âm mưu hoàn hảo. Nhưng tôi không biết, chắc chắn. Rất thủ đoạn.”
Tôi nhìn cha tôi cầu cứu.

Ông chậm rãi nói: “Con biết rồi đó, Charles, trong những trường hợp giết

người, cái hiển nhiên thường là đáp án đúng. Mười năm về trước, ông
Leonides lấy vợ lần nữa.”

“Lúc ấy, ông bảy mươi bảy tuổi?”
“Đúng, ông ta cưới một phụ nữ trẻ hai mươi bốn tuổi.”
Tôi huýt sáo.

“Một cô gái trẻ từ một quán trà. Một cô gái trẻ hoàn hảo, ngon lành.”
“Vậy cô ta có khả năng là nghi can số một?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.