NGÔI NHÀ QUÁI DỊ - Trang 43

“Thưa ông Leonides, ông có ý kiến gì về việc phân chia tài sản theo di

chúc của cha mình?”

“Rất rõ. Ông cụ làm lại di chúc vào năm 1946. Cha tôi không phải là

người thích giấu giếm. Ông rất yêu thương gia đình. Ông đã mở cuộc họp
gia đình, luật sư của ông cũng có mặt. Theo yêu cầu của cha tôi, ông luật sư
này đã đọc cho chúng tôi nghe nội dung của chúc thư. Nội dung đó, tôi cho
rằng ngài thanh tra đã biết. Luật sư Gaitskill chắc đã báo với ngài. Đại khái
là, một trăm ngàn bảng không phải chịu thuế được chia cho mẹ kế ngoài
khoản tài sản đám cưới vốn đã cực kỳ hào phóng. Tài sản còn lại được chia
làm ba phần, một cho tôi, một cho anh tôi, còn phần thứ ba cho ba đứa cháu.
Mỗi phần khá lớn nhưng thuế đóng sẽ rất nặng.”

“Không có tiền để lại cho người hầu hay cho từ thiện sao?”
“Không có phần tiền nào để lại. Tiền lương trả cho người hầu đã được

tăng hàng năm nếu họ tiếp tục phục vụ.”

“Thưa ông Leonides, xin thứ lỗi cho câu hỏi của tôi, hiện tại ông có đang

cần tiền không?”

“Ngài chánh thanh tra, như ngài biết đấy, thuế thu nhập hiện khá nặng –

nhưng thu nhập gia tăng của tôi đủ cho nhu cầu của tôi – và cả của vợ tôi.
Hơn nữa, cha tôi thường cho chúng tôi rất nhiều quà tặng hào phóng, và nếu
có phát sinh chuyện gì khẩn cấp thì ông đến cứu ngay.”

Philip nói thêm một cách lạnh nhạt và rõ ràng:
“Tôi có thể đoan chắc với ngài rằng tôi không vì lý do tài chính mà mong

muốn cha tôi chết, ngài thanh tra ạ.”

“Tôi rất lấy làm tiếc, thưa ông Leonides, nếu ông cho rằng tôi đã có ý đó.

Nhưng chúng tôi cần phải thu thập mọi sự kiện. Giờ tôi thấy e ngại khi phải
hỏi ông vài câu khá tế nhị. Liên quan đến mối quan hệ giữa cha của ông và
bà vợ. Họ chung sống có hạnh phúc không?”

“Theo chỗ tôi được biết, rất hạnh phúc.”
“Không cãi cọ?”

“Tôi nghĩ không có chuyện đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.