NGÔI NHÀ QUÁI DỊ - Trang 52

để liên hệ về bà. Gian phòng lạnh lẽo và tôi hơi rùng mình. Clemency
Leonides nói với cái giọng êm dịu, nhẹ nhàng:

“Mời ngài ngồi, ngài chánh thanh tra. Có tin gì mới không?”

“Chết vì eserine thưa bà Leonides.”
Bà nói vẻ trầm ngâm:
“Như thế đây là một vụ giết người. Có thể nào là tai nạn không?”

“Không, thưa bà Leonides.”
“Xin ngài đối xử với chồng tôi nhẹ nhàng một tí. Sự việc đó ảnh hưởng

đến anh ấy thật nhiều. Ảnh rất tôn thờ cha và cảm nhận sự việc rất sâu sắc.
Ảnh là một người rất dễ xúc động.”

“Bà và cha chồng có hòa thuận không, bà Leonides?”

“Hoàn toàn hòa thuận.” Bà bình thản nói thêm: “Tôi không thích ông ta

lắm.”

“Tại sao vậy?”
“Tôi không thích các mục tiêu trong cuộc sống – và các phương pháp để

đạt mục tiêu của ông ấy.”

“Thế còn bà Brenda Leonides?”
“Brenda à? Tôi ít gặp bà ta.”
“Bà có nghĩ có thể có điều gì giữa bà ta và ông Laurence Brown không?”

“Ý ngài là – về cái chuyện yêu đương? Tôi không nghĩ đến. Tôi thật sự

không biết gì về chuyện đó.” Giọng bà nghe hoàn toàn vô cảm.

Roger Leonides nhanh chóng trở lại, cũng với cái cách của con ong nghệ.
“Tôi mắc chút chuyện,” ông nói. “Điện thoại. Nào, ngài thanh tra? Ngài

có tin gì? Cha tôi chết vì lý do gì?”

“Bị đầu độc bằng eserine.”
“Chúa ơi! Thật vậy sao? Vậy thì chính là người đàn bà đó. Bà ta không

thể chờ! Ít nhiều gì cha cũng đã lôi bà ta ra khỏi vũng lầy, giờ đây là phần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.