NGÔI NHÀ QUÁI DỊ - Trang 65

9

Tôi thấy bà Brenda Leonides vẫn ngồi đúng cái chỗ lúc chúng tôi đi ra. Bà
khó chịu nhìn lên khi thấy tôi bước vào.

“Thanh tra Taverner đâu? Ông ta có trở lại không?”

“Thưa chưa.”
“Anh là ai?”
Sau cùng, tôi đã bị hỏi câu hỏi mà tôi chờ đợi suốt buổi sáng.

Tôi trả lời với sự thật vừa phải.
“Tôi làm việc với cảnh sát, nhưng tôi cũng là một người bạn của gia

đình.”

“Gia đình! Một lũ khốn! Tôi ghét bọn chúng.”

Bà mím môi, nhìn tôi. Trông bà có vẻ rầu rĩ, sợ hãi và giận dữ.
“Chúng luôn đối xử tồi tệ với tôi – luôn luôn. Ngay từ ngày đầu tiên. Tại

sao tôi lại lấy ông bố quý báu của chúng? Chuyện đó có vấn đề gì với
chúng? Bọn chúng đã nhận rất nhiều tiền. Ổng đã cho chúng. Chúng chẳng
có đầu óc để làm điều gì cho bản thân!”

Bà tiếp tục: “Tại sao một người đàn ông lại không được lấy vợ lần nữa –

dù ông ta hơi già? Nhưng ông ấy thật sự không già tí nào – ngay chính trong
con người ông ấy. Tôi rất yêu ông ấy. Đã rất yêu.” Bà nhìn tôi bướng bỉnh.

“Tôi hiểu,” tôi nói. “Tôi hiểu.”
“Tôi cho rằng anh không tin – nhưng đó là sự thật. Tôi đã chán đàn ông,

Tôi muốn có một ngôi nhà – tôi muốn có một người làm cho tôi vui và nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.