NGÔI NHÀ QUÁI DỊ - Trang 87

Taverner há miệng rồi ngậm lại ngay. Anh muốn hỏi liền một lúc nhiều

câu nhưng khó bắt đầu.

“Roger!” anh nói. “Vậy Roger đã làm sai, đúng không?”

Tôi cảm thấy hơi miễn cưỡng bộc lộ tâm tình. Tôi thích Roger Leonides.

Nhớ lại căn phòng tiện nghi, ấm cúng và vẻ duyên dáng thân thiện của
người đàn ông đó, tôi không thích dùng công lý săn đuổi dấu vết ông ta. Dĩ
nhiên, có thể thông tin của Josephine là không đáng tin cậy, nhưng tôi thật
sự không nghĩ thế.

“Vậy là con bé nói với anh?” Taverner hỏi.
“Nó có vẻ biết nhiều chuyện xảy ra trong ngôi nhà đó.”

“Trẻ con thường là như vậy,” cha tôi lên tiếng, giọng khô khan.
Nếu thông tin đó đúng, nó thay đổi toàn bộ tình hình. Nếu Roger, theo

như Josephine tiết lộ, đã thâm lạm quỹ của Công ty Cung cấp thực phẩm và
nếu như lão già đã phát hiện thì cần phải làm cho ông Leonides già đó câm
miệng và rời khỏi nước Anh trước khi sự thật bị phơi bày.

Roger có thể bị truy tố về tội giết người.

Tất cả đều đồng ý không nên chậm trễ cần tiến hành điều tra công việc tại

Công ty Cung cấp thực phẩm.

“Nếu quả như thế, sẽ là một vụ phá sản long trời,” cha tôi nhận xét. “Liên

quan đến hàng triệu, triệu bảng.”

“Nếu thật sự xảy ra chuyện tại Queer Street, nó cho chúng ta cái chúng ta

muốn,” Taverner nói. “Ông bố triệu tập Roger. Roger hết đường chối cãi và
thú nhận. Brenda Leonides ra ngoài đi xem chiếu bóng. Roger ra khỏi phòng
cha, đi vào phòng tắm, đổ chai insulin và thay vào đó hỗn hợp eserine mạnh.
Hoặc có thể vợ ông ta làm việc đó. Bà ta đi vào phòng tắm bằng một lối
khác sau khi bà ta về nhà trong ngày hôm đó – và nói là đi tìm ống điếu cho
Roger đã để quên. Hoặc có thể bà ta đi ngang qua để đổi thuốc trước khi bà
Brenda về nhà và tiêm thuốc cho ông lão. Bà ta thuộc loại người máu lạnh
nên có thể làm việc đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.