NGÔI NHÀ VUI VẺ - Trang 128

cũng đánh các bạn không?” Suy nghĩ một lát, Je Je nói: “Không phải
chị à. Không phải ngày nào cũng đánh”. Con tiếp tục truy hỏi: “Vậy
sao? Thế lúc nào nó mới đánh bạn?”, Je Je nghĩ giây lát rồi trả lời:
“Dạ… Chỉ khi em nổi cáu thì nó mới đánh thôi ạ”.

Tôi cười phá lên nhưng gương mặt ba vẫn lạnh lùng, ánh mắt

chạm xuống chỗ dao dĩa được xếp ngay ngắn trên bàn làm tôi
không khỏi thắc mắc:

“Ba không thấy buồn cười ạ?”

Ba vẫn không rời mắt khỏi chỗ dao dĩa mà đáp: “Ừ cũng buồn

cười”. Nói là buồn cười mà nét mặt rõ ràng không thấy buồn cười
tí tẹo nào. Đột nhiên tôi thấy giữa mình và ba có một cánh cửa thủy
tinh vô hình mà kiên cố.

Tôi biết ba đang nghĩ gì. Dường như ba đang nghĩ đến Wi

Hyeon, đứa con của ba và dì, đứa em gái cùng cha khác mẹ với tôi.

“Con biết nhiều lúc mình đối xử không phải với Wi Hyeon. Vì

điều đó mà con luôn thấy có lỗi với dì”.

“Biết thế là tốt rồi”.

Ba cũng chẳng nói thêm lời nào với tôi cả. Chí ít ba cũng nên hỏi

tại sao tôi lại không yêu thương Wi Hyeon như vậy. Ngược lại, với
Dong Bin và Je Je mà tôi mới làm quen ít lâu, dẫu biết sau này các
em sẽ có bạn gái, sao tôi vẫn yêu mến chúng nhiều đến mức nổi
giận với chúng? Có lẽ từ khi rời xa ba tôi mới hiểu tại sao. Tôi yêu
mến Dong Bin và Je Je bởi tôi yêu mẹ, còn với Wi Hyeon, chắc tôi
không có tình yêu dành cho dì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.