NGÔI NHÀ VUI VẺ - Trang 156

Mẹ lặng lẽ châm một điếu thuốc hút. Sau phút nín lặng của mẹ,

cô ta có vẻ đang đắc ý lắm.

“…Này chị. Chị tưởng nói những điều đó sẽ làm tôi đau lòng sao,

chị lầm rồi. Với tôi nhưng điều như thế chẳng làm lòng đau được
nữa”.

Giọng mẹ vô cùng bình tĩnh.

“Hơn nữa, xin nhắc lại là vì không có thời gian nên không thể đi

diễn thuyết được chứ không phải bởi tôi đã ly hôn. Một người nhận
học vị tiến sĩ như chị mà lý luận lại nghèo nàn thế sao?”

Mẹ mỉa mai.

“Chỉ vì những người như chị mà xã hội chúng tôi đang sống, gia

đình chúng tôi tan vỡ, những đứa trẻ lầm đường lạc lối. Lý luận ư?
So với điều này thì những cái có giá trị lí luận hơn ở đâu, hả?”

Bác Seo Jeo Ma đã quay lại, dẫn người đàn bà đó đi. Dường như

bác hối hận vì việc đã tới đây hôm nay. Tôi thấy bác sắp trào nước
mắt.

“Việc tôi ly hôn có ảnh hưởng gì đến chị không nào? Đâu phải tôi

ly hôn với chồng chị chứ… Thêm nữa, ở đây còn bọn trẻ, mong chị
chú ý lời nói, đừng bất lịch sự như vậy”.

“Quả thật các con cô ngoan lắm. Đáng lẽ cô phải cảm thấy hổ

thẹn với những đứa trẻ như vậy! Hôm nay đến đây và diện kiến thế
này, tôi thấy thương mấy đứa nhỏ. Ái chà, việc cô đang làm gọi là
đời tư? Đời tư của cô cũng thích nhỉ! Mang bộ mặt trơ trẽn đến thế
mà vẫn tiếp tục kết hôn, tiếp tục sinh con đẻ cái? Vì cái gọi là đời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.