NGÔI NHÀ VUI VẺ - Trang 187

Tôi vừa dứt lời thì Je Je nói: “Mình gọi nó là Nabi

[1]

đi chị! Em

thấy trong sách nói nên đặt tên mèo là Nabi”.

“Đấy là tên mấy con mèo mun!”

Dong Bin thay tôi trả lời Je Je.

Vừa mới đặt chúng xuống giỏ, con mèo xám đã cuộn tròn ngoan

ngoãn, còn con mèo đốm nửa xám nửa nâu thì không chịu nằm
yên, thoắt cái đã thấy chui xuống gầm giường tôi từ lúc nào.

Je Je tiếp tục bi bô:

“Em thấy con mèo đốm này có màu cà phê latte”.

Nhìn lông con mèo xám sao mà giống cacao được pha thêm

nhiều sữa, còn con mèo đốm thì đúng như Je Je nói, giống màu cà
phê latte, tôi quyết định đặt tên cho chúng là Coco và Latte.

“Coco à, Latte à!”

Je Je tíu tít gọi.

Con mèo xám, à, Coco mới đúng, kêu miao miao. Nghe tiếng

mèo kêu, bỗng nhiên tôi có cảm giác lạ lùng giống như một sợi dây
vô hình gắn kết tôi với chúng từ lâu lắm. Khi gọi nhau bọn mèo
thường không kêu miao miao, phải chăng âm thanh ấy là cách giao
tiếp với con người. Latte còn nhát, và Coco bé xíu nhanh chóng trở
thành đề tài bàn tán của chúng tôi.

“Từ giờ mình gọi chúng là Coco và Latte nhé! Chị sẽ là mẹ chúng,

còn các em là cậu. Những lúc không phải đi học, chị sẽ chăm chúng.
Các em là cậu nên cũng phải trông nom chúng đấy, nhớ chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.