NGÔI NHÀ VUI VẺ - Trang 23

9.

Trước đó không lâu, mẹ tôi đã tìm đến thành phố E. để gặp tôi.

Tôi lên xe cùng mẹ đi ăn cơm, đèn đỏ mẹ dừng lại, hai tay mẹ đặt lên
tay lái thật mỏi mệt, mẹ không nhìn vào tôi, mẹ nói:

“Có điều này mẹ vẫn chưa nói với con. Mẹ xin lỗi, mẹ... đã ly

hôn”.

Giọng nói của mẹ như yếu ớt, lạnh lùng nhưng vừa dứt lời những

giọt nước mắt đã tràn khóe mi. Khi ấy tôi cũng chẳng biết nên nói
gì với mẹ, tôi chỉ biết ôm chặt chiếc cặp của mình.

“...Nhưng sao mẹ lại xin lỗi con?”

Mẹ vẫn đang khóc, nhanh tay tìm khăn giấy, xì mũi rồi nhìn tôi

với ánh mắt ngạc nhiên.

“Mẹ phải cho con thấy mẹ sống tốt chứ, đằng này mẹ lại ly

hôn tới ba lần, mẹ xin lỗi... Mà đâu phải chỉ ly hôn, hẳn cả thế gian
này đều biết rồi... Có khi mẹ sẽ được bình chọn là đại biểu xuất
sắc cho giới ly hôn ấy”.

Mẹ vừa khóc vừa khẽ cười với câu tự nhận mình là đại biểu xuất

sắc, hai bên má vẫn nhòe lệ.

“Dù là ba lần, bốn lần hay mười lần đi nữa đối với con cũng

không sao hết. Chỉ cần mẹ không cảm thấy có lỗi với chính bản
thân mình là được rồi. Chẳng phải mẹ là người luôn cố gắng sống
sao để không phải cảm thấy có lỗi với bản thân còn gì”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.