NGÔI NHÀ VUI VẺ - Trang 326

“Mẹ con không bỏ rơi con, không phải suốt bảy năm biến mất

rồi lại xuất hiện. Nếu không hiểu thì đừng nói”.

Lần đầu tiên tôi điềm tĩnh đứng trước dì. Dì đang định nói thì

ba tôi cản lại.

“Wi Nyeong nói đúng. Anh đã thỏa thuận với cô ấy. Và... trong

suốt bảy năm qua anh không cho cô ấy gặp Wi Nyeong - vì em và vì
gia đình mình. Có thể cô ấy đã làm nhiều việc có lỗi với Wi Nyeong
nhưng riêng việc này Wi Nyeong đúng”.

Tôi có cảm giác từng lời ba nói như cứa sâu trong lòng dì. Dù đó có

là sự thật nhưng trước đứa con riêng của người vợ cũ rất lâu mới tìm
về, đứa con riêng mà dì đã đối xử cay độc, dì lo sợ chồng mình
không còn đứng về phía mình, ủng hộ mình. Lần đầu tiên tôi mới
phản kháng một chút thôi, nhưng tôi có thể hiểu cảm giác của dì, lần
đầu tiên tôi đồng cảm kì lạ với dì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.