NGƯỜI CUỐI CÙNG CỦA BỘ TỘC MOHICAN - Trang 137

Hai chị em Cora đã xuống ngựa, sửa soạn hưởng những phút nghỉ ngơi

trong không khí mát mẻ ban chiều và sự yên tĩnh, nghĩ rằng không còn ai
xâm phạm nơi này, họa chăng có bầy thú rừng. Duncan cảnh giác hơn, thấy
người trinh sát đã kết thúc cuộc kiểm tra ngắn ngủi, anh hỏi:

“Này ông bạn quý! Sao ta không kiếm một nơi nghỉ chân nào kín đáo

hơn, ít người biết và lui tới hơn nơi đây?”

“Không mấy ai biết ở đây có xây cái lô cốt này đâu,” người trinh sát

chậm rãi đáp, vẻ mặt trầm ngâm, “chả mấy khi người ta viết sách kể lại
cuộc giao chiến đã xảy ra giữa những người Mohican và Mohawk. Khi đó
tôi còn ít tuổi, và tôi đi với người Delaware vì thấy họ là giống người bị đối
xử tệ bạc và bất công. Ròng rã bốn mươi ngày đêm, lũ quỷ sứ vây hãm
công sự bằng gỗ này, chỉ mong sao uống máu chúng tôi. Chính tôi đã có ý
kiến và tham gia dựng nó lên vì anh biết đấy, tôi không phải là người dân
Anh điêng mà là người da trắng chính cống. Những người Delaware cùng
làm và nhờ nó, chúng tôi có mười người mà chống cự được với hai chục
tên địch. Khi quân số bên tôi xấp xỉ ngang bằng, chúng tôi lao ra khỏi lô
cốt, xông tới lũ chó, và không một tên nào về được làng bản để kể lại số
phận của bọn chúng. Phải phải, khi đó tôi còn trẻ và chưa hề thấy cảnh máu
chảy đầu rơi; và tôi không thể quan niệm được rằng những người cũng biết
suy nghĩ như tôi phải phơi thây ra đất cho thú dữ xâu xé hoặc bị gió mưa
vùi dập. Cho nên tự tay tôi đã chôn cất những xác chết ngay dưới cái gò mà
các bạn đang ngồi. Kể ra chỗ nghỉ đó cũng tốt chán, tuy rằng nó do xương
cốt của người ta tạo nên.”

Đang ngồi trên nấm đất xanh rờn, Heyward và hai cô gái đứng phắt dậy.

Mặc dù đã nếm trải những giờ phút khủng khiếp vừa qua, hai chị em Cora
cũng không kiềm chế nổi cảm giác ghê tởm khi thấy mình đang ở ngay trên
mộ chôn lũ người Mohawk. Ánh sáng mờ ảo ban chiều, mảng bụi rậm tối
om, những cây thông vươn thẳng lên nền trời mây và cảnh vật vắng lặng
như tờ của rừng thẳm, tất cả tôn thêm cảm giác rùng rợn.

“Chúng đi xa rồi và không làm hại ai nữa đâu.” Mắt Chim Ưng khoát tay

ra hiệu, mỉm cười buồn bã trước vẻ hốt hoảng của chị em Cora, “Chúng sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.