NGƯỜI CUỐI CÙNG CỦA BỘ TỘC MOHICAN - Trang 145

Lũ người man rợ tiến gần đến nỗi chỉ một cử động nhỏ của hai con ngựa

hoặc chỉ một hơi thở mạnh hơn một chút, sẽ làm lộ nơi ẩn nấp. Nhưng khi
nhận ra cái gò là nấm mồ, mối quan tâm của hai tên Huron hướng vào mục
tiêu khác. Chúng bàn bạc với nhau, tiếng nói trầm trầm và trang nghiêm có
một cái gì vừa thành kính vừa sợ sệt. Rồi chúng thận trọng quay bước, mắt
vẫn ngoái nhìn cái lô cốt đổ nát, như thể chúng chờ đợi trông thấy những
người đã khuất từ trong lô cốt im lìm hiện ra, mãi cho tới khi đã đi qua bãi
đất trống, rồi chúng nhẹ nhàng lủi vào đám bụi rậm và mất hút.

Mắt Chim Ưng tì báng súng xuống đất, thở phào một hơi dài, khẽ reo:

“Phải, chúng tôn trọng người chết, vì thế mà lần này tính mạng của

chúng, và có lẽ cả những tính mạng quý giá hơn, đã được bảo toàn.”

Heyward đưa mắt nhìn bạn mình một lát, nhưng anh không đáp mà lại

quay ra tiếp tục theo dõi những đối tượng đang làm cho anh phải quan tâm
hơn. Anh nghe thấy hai tên Huron ra khỏi đám bụi rậm, rồi rõ ràng cả bọn
xúm quanh nghe chúng báo cáo. Sau vài phút bàn bạc nghiêm túc, khác hẳn
không khí ồn ào khi chúng mới tới, tiếng nói nhỏ và xa dần, cuối cùng tắt
ngấm trong rừng thẳm.

Chingachgook vẫn nghe ngóng; mãi tới khi bác ra hiệu là kẻ địch đã đi

xa, không thấy tiếng nữa, bấy giờ Mắt Chim Ưng mới bảo Heyward dắt
ngựa và đỡ hai cô gái lên yên. Rồi cả đoàn bước qua khung cửa đổ nát, lặng
lẽ đi vào rừng theo hướng đối diện với lối đi vào lúc ban chiều. Hai chị em
Cora liếc nhìn nấm mồ im lặng và cái lô cốt hoang tàn trong lúc mọi người
rời khỏi bãi đất trống đang tắm ánh trăng sáng dịu và dấn mình vào bóng
đêm của rừng rú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.