NGƯỜI CUỐI CÙNG CỦA BỘ TỘC MOHICAN - Trang 200

“Lại đây,” nó vừa nói vừa để bàn tay nhơ bẩn lên áo Cora, “cái lều của

người Huron vẫn để ngỏ; nó không hơn ở đây ư?”

“Bước!” Cora thét to, che mắt không muốn nhìn con người ghê tởm.

Tên Anh điêng cười gằn, giơ bàn tay hôi tanh, đáp:
“Bàn tay này đỏ do máu từ trong huyết quản người da trắng chảy ra.”
“Con quái vật! Có máu, cả biển máu trong tâm hồn mi! Chính mi đã gây

ra cảnh này.”

“Magua là một thủ lĩnh vĩ đại!” tên da đỏ đắc chí. “Người con gái tóc

đen có muốn về với bộ lạc của nó không?”

“Không đời nào! Muốn giết ta thì cứ giết đi mà trả mối thù.”
Ngần ngừ một lát, tên Anh điêng quỷ quyệt bế thốc thân hình bé nhỏ và

bất động của Alice, băng qua bình nguyên chạy về phía rừng.

“Đứng lại!” Cora vừa gào vừa hốt hoảng chạy theo, “Bỏ con bé lại!

Quân khốn kiếp kia không từ một hành động nào ư?”

Nhưng Magua làm thinh, nói đúng hơn là hắn thấy rõ ưu thế của mình và

quyết giữ vững.

“Dừng lại, tiểu thư ơi; hãy dừng lại!” chàng Gamut gọi theo nhưng Cora

không biết gì, “Sức mạnh thiêng liêng đang bắt đầu phát huy, và cảnh hỗn
loạn khủng khiếp này sắp kết thúc rồi.”

Thấy Cora cũng chẳng nghe mình, chàng David trung thành chạy theo

người chị mất hồn, mồm lại nghêu ngao một bài thánh ca, cánh tay dài
ngoằng ra sức quét không khí, đánh nhịp. Cứ như thế, cả ba người vượt qua
cánh đồng, giữa những kẻ chạy trốn, những người bị thương và những xác
chết. Tên Huron hung dữ có đủ sức để bảo vệ mình và cả Alice ở trong tay;
nhưng Cora hơn một lần tưởng gục dưới những miếng đòn của bọn da đỏ
dã man nếu không có con người phi thường vừa đi vừa hét hiên ngang ở
phía sau khiến cho đám thổ dân phải kinh ngạc, ngỡ là một người điên
được thần linh che chở.

[52]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.