NGƯỜI CUỐI CÙNG CỦA BỘ TỘC MOHICAN - Trang 226

Còn lại hai cha con người Mohican. Lúc này, họ mới có dịp săn sóc cho

nhau sau khi đã dành bao thời gian để lo liệu cho những người khác. Trút
bỏ vẻ nghiêm nghị khắc khổ của một người thủ lĩnh Anh điêng,
Chingachgook nói với con trai bằng một giọng nhẹ nhàng bông đùa đầy trìu
mến; Uncas đáp lại cử chỉ thân mật của cha. Tóm lại, người trinh sát vừa
đặt mình xuống, thái độ của hai người cộng sự da đỏ đã thay đổi hoàn toàn.

Không bút nào tả nổi những âm thanh thánh thót trong ngôn ngữ của họ

tuy rằng những người chưa từng nghe giai điệu này cũng có thể hiểu được
qua tiếng cười và những biểu hiện âu yếm. Giọng của họ, đặc biệt của
Uncas, thật kỳ diệu, chuyển từ âm thanh trầm nhất đến cao nhất mà vẫn êm
ái. Người cha ngắm nhìn những động tác mềm mại ngây thơ của con với
một vẻ thích thú lộ ra mặt, luôn miệng cười theo tiếng cười nhỏ nhẹ và
truyền cảm của con mình. Những tình cảm âu yếm tự nhiên đã xóa hết vẻ
dữ dằn khiến cho khuôn mặt người thủ lĩnh trở nên hiền dịu. Bộ áo giáp vẽ
hình thần Chết của bác giống bộ đồ cải trang đóng trò hơn là biểu tượng
của sự chết chóc hủy hoại.

Hai cha con bộc lộ những tình cảm tốt đẹp nhất suốt một tiếng đồng hồ.

Rồi Chingachgook trùm chăn lên đầu, ngả mình xuống nền đất rắn tỏ ý
muốn ngủ, Uncas vội ngừng đùa nghịch; anh chăm chút cởi than để sưởi
ấm đôi chân của cha, rồi cũng tìm chỗ nghỉ lưng trên đống hoang tàn.

Thái độ vững vàng của những người đường rừng dày dạn kinh nghiệm

khiến Heyward yên tâm, và anh cũng làm theo họ. Còn lâu trước lúc đêm
tàn, những người ở trong pháo đài đổ nát ngủ li bì, hệt như những xác chết
phơi sương la liệt trên cánh đồng ngoài kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.