nhiên, anh tò mò ghé nhìn xung quanh thì thấy khắp nơi những đôi mắt đen
láy tinh nhanh đang chăm chắm nhìn.
Cái nhìn của lũ trẻ báo hiệu rằng người sĩ quan trẻ tuổi của chúng ta rất
có thể sẽ phải chịu sự quan sát soi mói già dặn hơn của những người lớn;
triệu chứng đáng ngại này không làm anh phấn chấn lắm, và đã có lúc anh
muốn rút lui. Nhưng bây giờ lưỡng lự cũng không được nữa vì tiếng kêu
của lũ trẻ đã làm cho mươi chiến binh ở một căn lều gần đấy nhất đổ xô ra
cửa. Họ đứng tụm lại trong bóng tối, nghiêm nghị chờ những người khách
không hẹn mà đến lại gần.
David phần nào đã quen thuộc với cảnh tượng này nên đi trước; anh
mạnh dạn bước thẳng vào trong lều, tưởng như không một trở ngại nào có
thể cản được. Lều cũng chỉ làm thô sơ bằng cành cây và vỏ cây, nhưng đây
là gian nhà chính trong xóm dùng làm nơi hội họp của bộ lạc trong khi tạm
thời trú ngụ ở sát cái tỉnh do nước Anh cai trị này. Duncan khó khăn mới
giữ được vẻ tự nhiên cần thiết phải có khi đi qua những thân hình sạm nắng
và lực lưỡng của đám thổ dân tụ tập hai bên bậu cửa; nhưng biết rằng lanh
trí quyết định sự sống còn của mình, anh nhất nhất làm theo David, bám sát
bạn từng bước, vừa đi vừa cố định thần nhận định tình huống. Máu anh
đông lại khi anh phải giáp mặt với những kẻ thù hung dữ và nghiệt ngã như
thế này, nhưng anh hết sức tự kiềm chế trong lúc đi vào giữa gian nhà,
không để lộ chút yếu đuối. Bắt chước David, anh rút một bó cành xạ hương
chất đống ở một góc nhà, lẳng lặng ngồi xuống.
Khách vừa vào trong nhà thì chủ, những người chiến binh vẫn để mắt
theo dõi khách, cũng từ ngoài cửa ùa vào vây quanh; xem chừng họ kiên
nhẫn đợi lúc khách lạ lên tiếng. Số đông đứng tựa vào những thân cột thẳng
chống đỡ gian nhà ọp ẹp, dáng điệu lờ đờ uể oải; ba bốn người thủ lĩnh có
tuổi và uy tín nhất ngồi xuống mặt đất, trước đám người kia một ít.
Trong căn nhà, một bó đuốc bập bùng cháy, ánh sáng đỏ lay động theo
chiều gió, rọi sáng từ mặt người này sang mặt người khác. Nhờ ánh đuốc,
Duncan quan sát thái độ của chủ nhà, cố đoán tính chất của buổi đón tiếp.
Nhưng trí khôn không giúp anh đối phó với cái xảo quyệt lạnh lùng của