NGƯỜI CUỐI CÙNG CỦA BỘ TỘC MOHICAN - Trang 265

Chương 23

… Mặc dù chúng ta dành cho con hươu không gian và luật Pháp;

Chúng ta vẫn tha cho hoặc giương cung,

Mặc cho ai chê trách chúng ta đã đánh bẫy hoặc giết con cáo gian ngoan ở đâu, bằng

cách nào và lúc nào.

[60]

• WALTER SCOTT

Khác với những chỗ đóng quân của người da trắng có học thức, ít khi

thấy nơi đồn trú của thổ dân có người cầm vũ khí canh gác. Ngay từ lúc
mối nguy hiểm còn ở xa, người Anh điêng đã biết nó đang tới, họ sống
được an toàn thường là nhờ vào con đường dài và khó khăn ngăn cách họ
với những kẻ mà họ có lý do để e ngại nhất. Nếu vì một sự may mắn ngẫu
nhiên nào đó, kẻ thù của họ tìm cách tránh được con mắt cảnh giác của
những người trinh sát và đến được gần nơi ở của họ thì hiếm khi bị người
canh gác bắt gặp và nổi hiệu báo động. Thêm vào đó những bộ lạc thân
Pháp này lại biết quá rõ là các bộ lạc đối địch thần phục Anh hoàng vừa
chịu một tổn thất nặng nề nên trước mắt, họ càng không sợ có thể gặp nguy
hiểm gì.

Vì vậy sự xuất hiện của Duncan và David giữa đám trẻ con đang nô đùa

như đã nói ở trên thật là một việc hoàn toàn bất ngờ. Lúc trông thấy hai
người, lũ trẻ như có hẹn với nhau từ trước, nhất tề cất lên tiếng rú để báo
hiệu rồi như có phép lạ, đột nhiên biến mất. Thân hình trần trục, đỏ nâu của
chúng nằm lấp trong đám cỏ và hòa vào màu cỏ úa. Thoạt tiên, Duncan
tưởng như mặt đất nuốt chửng thân hình chúng, nhưng khi đã hết ngạc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.