NGƯỜI CUỐI CÙNG CỦA BỘ TỘC MOHICAN - Trang 332

“Khi người biết kẻ thù lớn nhất của mình được chính con cái mình nuôi

dưỡng, khi người nghe tin một tên Anh khát máu ngồi hút thuốc ở ngay bếp
lửa của người anh em tôi, khi người biết tên mặt tái đã giết chết bao bạn bè
của người lại được ra vào tự do giữa những người Delaware, liệu người có
nghĩ như thế không? Thôi đi, người cha Canada vĩ đại của tôi chẳng ngu
ngốc đâu.”

“Tên Anh mà dân Delawre kinh sợ bây giờ ở đâu?” chủ nhà hỏi lại, “Ai

đã giết thanh niên của chúng tôi? Ai là kẻ tử thù của người cha vĩ đại của
tôi.”

Súng Dài!
Nghe cái tên quen thuộc ấy, các chiến binh Delaware giật mình. Họ

không giấu được ngạc nhiên vì lần đầu tiên họ được biết con người lừng
danh trong đám dân Anh điêng đồng minh với Pháp lại đang nằm trong tay
họ.

“Người anh tôi định nói gì vậy?” Trái Tim Sắt Đá ngạc nhiên hỏi, giọng

nói đã mất hết vẻ uể oải thường lệ của giống nói.

“Một người Huron không bao giờ nói dối!” Magua vừa lạnh lùng đáp

vừa tựa đầu vào vách lều và kéo vạt áo mỏng che kín bộ ngực đó nâu,
“Người Delaware cứ điểm lại các tù nhân xem, họ sẽ thấy một tên da không
đỏ không trắng.”

Mọi người yên lặng suy nghĩ một lúc lâu. Người thủ lĩnh trao đổi riêng

với các bạn và cử liên lạc đi mời thêm một số người xuất sắc nhất trong bộ
lạc tới.

Lần lượt các chiến binh bước vào trong lều; tất cả được thông báo tin

quan trọng Magua vừa nói ra. Người nào cũng sửng sốt, và kêu lên một
tiếng khe khẽ từ cổ họng phát ra. Tin truyền khẩu từ người nọ đến người
kia, cho đến khi cả làng trở nên hết sức bối rối. Đàn bà ngừng công việc để
nghe lỏm dăm ba tiếng vô tình lọt ra từ cửa miệng các chiến binh đang bàn
tán xôn xao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.