NGƯỜI CUỐI CÙNG CỦA BỘ TỘC MOHICAN - Trang 401

mình, sẵn sàng cho cuộc ra đi cuối cùng. Chiếc quan tài bảo vệ cho thi hài
khỏi tiếp xúc với đất có một lỗ hổng để linh hồn người chết khi cần thiết có
thể trở về liên lạc với phần xác ở nơi trần thế, và tất cả đều được những
người thổ dân khéo léo giấu kín và bảo vệ cho khỏi bị thú dữ đến phá hoại.
Tới đây, phần nghi lễ về vật chất đã xong, và mọi người chuyển sang nghi
lễ tinh thần.

Chingachgook lại trở thành đối tượng cho mọi người chú ý tới: Từ nãy

bác vẫn chưa nói, và người ta chờ đợi ở một thủ lĩnh nổi tiếng như bác vài
lời phát biểu bổ ích trong dịp quan trọng này. Đoán biết nguyện vọng của
bộ lạc, người chiến binh nghiêm nghị và bình tĩnh ngẩng bộ mặt lúc trước
vẫn che khuất trong áo và rắn rỏi nhìn mọi người. Đôi môi mím chặt của
bác mở ra, và suốt từ đầu buổi lễ đến giờ bác mới nói được rõ ràng:

“Tại sao những người anh em của tôi lại đau buồn?” Bác đưa mắt nhìn

đám chiến binh ủ dột đang vây quanh và nói, “Tại sao các con gái của tôi
khóc? Vì thấy một thanh niên đi tới nơi săn bắn đầy hạnh phúc ư? Vì thấy
một thủ lĩnh đã sống một cuộc đời đầy vinh quang ư? Con tôi tốt bụng, con
tôi có trách nhiệm, con tôi can đảm. Ai có thể phủ nhận điều đó? Manitou
cần đến một chiến binh như vậy nên đã gọi nó đi. Còn tôi thuộc dòng dõi
Uncas và là cha của Uncas này, tôi chỉ là một cây thông cằn đã bị người da
trắng cắt rễ chặt cành. Dòng giống tôi đã lụi tàn bên bờ hồ nước mặn và
giữa núi rừng của dân Delaware. Nhưng ai dám nói rằng Rắn Lớn của bộ
lạc đã mất hết sáng suốt? Tôi chỉ còn một mình…”

“Không! Không!” Mắt Chim Ưng kêu lên; từ nãy bác vẫn đứng yên

chăm chú nhìn nét mặt rắn rỏi của bạn và vẫn tự kiềm chế được, nhưng lúc
này bác không thể giữ ý kiến riêng trong lòng, “Không đâu, thủ lĩnh ạ,
không phải một mình đâu. Chúng ta có màu da khác nhau và có thể có
những đặc tính khác nhau, nhưng Thượng đế đã xếp đặt chúng ta cùng đi
một con đường. Tôi không có ai thân thích, và cũng như bác, tôi có thể nói
là tôi không thuộc dân tộc nào. Uncas là con bác và là một người da đỏ
thuần túy. Bác với Uncas có thề gần gũi nhau hơn vì cùng máu mủ. Nhưng
nếu có bao giờ tôi quên được người thanh niên đã chiến đấu bên tôi trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.