NGƯỜI CUỐI CÙNG CỦA BỘ TỘC MOHICAN - Trang 58

“Này anh bạn, hãy thử nhấp tí tửu làm bằng nụ thông. Nó sẽ xua tan nỗi

nhớ thương con ngựa tơ và làm tăng sức sống cho anh. Tôi uống mừng tình
hữu nghị của chúng ta thêm thắm thiết hy vọng rằng con ngựa bé nhỏ kia
không gây oán cừu giữa đôi ta. Chẳng hay tên anh bạn là gì?”

“Gamut, David Gamut,” thầy quản hát đáp, sẵn sàng tu một hơi chất

nước thơm phức và nồng đậm của người bạn sơn cước để nén cơn buồn
phiền.

“Tên nghe hay làm sao? Tôi dám chắc bạn thừa hưởng cái tên đó của

một gia đình nề nếp. Tôi là một kẻ hâm mộ những tên kêu tuy rằng cách đặt
tên của người Cơ Đốc giáo khác xa người da đỏ. Anh chàng nhát gan nhất
đời lại có tên là Sư Tử, còn mụ vợ Nhẫn Nại thì luôn mồm chửi bới điếc tai
hàng xóm. Đối với người da đỏ, đây là một vấn đề của lương tâm, tên gọi
phải xứng với người. Nói như vậy không phải bảo rằng Chingachgook có
nghĩa là Rắn Lớn, - phải thực sự là một con rắn lớn hoặc nhỏ. Bác mang tên
đó vì nhìn thấu những nỗi uẩn khúc của con người, vì bác kín đáo và đánh
kẻ địch vào lúc chúng không ngờ tới nhất… Thế anh bạn làm nghề gì?”

“Nghề mọn của tôi là dạy hát những bài thánh thi.”
“À ra vậy!”

“Tôi dạy hát cho đám thanh niên được tuyển mộ ở Connecticut.”
“Lẽ ra anh bạn phải làm những việc có ích hơn. Bọn nhãi ranh ấy đã cười

đùa hát hò quá nhiều trong rừng trong lúc chúng phải im hơi lặng tiếng như
một con cáo rình mồi. Anh có biết bắn súng nòng trơn hoặc nòng xẻ rãnh
không?”

“Nhờ ơn Chúa, tôi chưa có dịp nào mò tay vào những vật giết người ấy.”

“Có lẽ anh biết sử dụng la bàn và vẽ lên giấy những con sông quả núi ở

những miền hoang vu để cho người sau có thể căn cứ vào tên đặt mà tìm
ra.”

“Tôi cũng không làm một việc như vậy.”
“Với bộ giò của anh, đường dài cũng thành ngắn. Chẳng hay có khi nào

anh chạy liên lạc cho tướng quân không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.