NGƯỜI CUỐI CÙNG CỦA BỘ TỘC MOHICAN - Trang 65

không tìm ra một cách nào mới mẻ và khôn khéo để làm cho ta khiếp đảm
và đánh bại dễ dàng hơn không?”

“Thưa tiểu thư,” người trinh sát nghiêm trang đáp, “ba chục năm trời

nay, tôi đã nghe tất cả những thứ tiếng ở trong rừng như một người cần phải
biết một khi sự sống và cái chết tùy thuộc vào đôi tai thính nhạy của mình.
Không một tiếng gầm thét nào của loài báo, không một tiếng hót nào của
con chim sáo hoặc tiếng kêu nào của bọn Mingo quỷ quái có thể đánh lừa
nổi tôi! Tôi đã từng nghe tiếng rừng cây than thở như người trong cơn đau
buồn; tôi đã luôn luôn lắng nghe tiếng gió rung nhạc trên cành cây và tôi
cũng đã nghe thấy tiếng sấm chớp xé không trung, giống như tiếng nổ của
cành cây bốc cháy, và khạc ra những tia lửa và những đám lửa vằn vèo
nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ rằng mình đã nghe thấy tiếng gì ngoài ý muốn
của Thượng đế, người điều khiển muôn sự trong tay. Vậy mà cả hai người
Mohican và tôi đây, một người da trắng mang dòng máu thuần khiết, đều
không giải thích nổi tiếng kêu ta vừa nghe thấy. Tuy nhiên, chúng tôi nghĩ
rằng tiếng kêu đó giúp ích cho chúng ta.”

“Thật kỳ lạ!” Heyward vừa nói vừa lấy hai khẩu súng lục mà anh để ở

một chỗ khi vào hang, “Dù đó là dấu hiệu của hòa bình hay chiến tranh, ta
cũng phải quan tâm. Ông bạn hãy dẫn đường tôi xin theo.”

Ra khỏi nơi trú ẩn, họ bỗng thấy đầu óc sảng khoái vì được thở khí trời

mát mẻ trong lành, khác hẳn không khí ngột ngạt trong hang. Một làn gió
đêm lướt trên mặt sông như cuốn theo tiếng thác gầm vào những khe ngách
của hai vòm hang; từ trong hang, tiếng thác đổ lại vọng ra nặng nề và đều
đặn như tiếng sấm rền ở bên kia rặng núi xa xa. Trăng đã lên, lấp loáng trên
mặt nước phía thượng nguồn; nhưng chỗ mấy người đang đứng, ở đầu
mỏm một tảng đá, còn chìm trong bóng tối. Ngoài tiếng nước chảy xiết và
đôi lúc những con gió rì rào thoảng qua, cảnh vật vẫn yên tĩnh trong đêm
tối đìu hiu. Họ đưa mắt nhìn dọc phía bờ đối diện xem có hiện tượng gì có
thể giải thích được tiếng kêu mà họ đã nghe thấy, nhưng vô hiệu. Dưới ánh
trăng mờ ảo, cặp mắt lo âu và soi mói của họ chỉ bắt gặp những tảng đá
nhẵn lì và những thân cây thẳng tắp im lìm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.