NGƯỜI CUỐI CÙNG CỦA BỘ TỘC MOHICAN - Trang 64

Chương 7

Lũ người gớm ghiếc ấy không ngủ;

Trên những vách đá xa xa,

Ta thấy chúng ngồi đó.

[32]

• GRAY

“Những tiếng kêu như vậy ở trong rừng là một báo hiệu có ích cho chúng

ta,” Mắt Chim Ưng nói, “bởi vậy, ta không nên coi thường, nằm lì mãi
trong hang. Hai tiểu thư cứ ở yên trong này, còn hai người Mohican và tôi
sẽ ra ngoài kia canh gác, và tôi nghĩ rằng vị thiếu tá của trung đoàn 60 cũng
sẽ cùng đi.”

“Tình thế của chúng ta nguy ngập lắm sao?” Cora hỏi.

“Chỉ có ai đã phát ra những tiếng kêu kỳ quặc này để báo hiệu cho con

người mới biết được nguy hiểm đang đe dọa chúng ta.” Người trinh sát
đáp, “Tôi sẽ cảm thấy có tội cưỡng lại ý muốn đó nếu cứ nằm trong hang
mà nghe những tín hiệu vang lên trong không trung. Ngay cả anh chàng
yếu đuối kia, suốt ngày chỉ hát với hò, cũng bị tiếng kêu kích thích và, như
anh ta nói, “sẵn sàng tiến ra trận tiền”. Nếu chỉ là chuyện đánh nhau thì tất
cả chúng tôi đây đều biết và làm được không khó khăn gì; nhưng tôi nghe
nói một khi có những tiếng kêu như vậy trong cõi trời đất này, điều đó báo
trước một kiểu chiến tranh khác.”

“Nếu như tất cả những điều lo sợ của chúng ta chỉ xuất phát từ những

nguyên nhân siêu nhiên thì chúng ta không có nhiều lý do để hốt hoảng,
ông bạn ạ.” Cora điềm tĩnh nói tiếp, “Ông có chắc chắn kẻ thù của chúng ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.