NGƯỜI CUỐI CÙNG CỦA BỘ TỘC MOHICAN - Trang 7

quân dụng cần thiết có thể dễ dàng đi qua trong khoảng thời gian mặt trời
mọc và lặn của một ngày hè. Những bầy tôi trung thành của vua nước Anh
đã lấy tên hai ông hoàng được triều đình đương vị sủng ái để đặt tên cho
hai pháo đài nằm giữa chốn rừng sâu này là William Henry và Edward.
Người quân nhân kỳ cựu xứ Scotland vừa nói ở trên chỉ huy pháo đài thứ
nhất cùng với một trung đoàn quân chính quy và một số ít quân địa
phương, một lực lượng quả là nhỏ bé để chống lại quân lực khủng khiếp mà
tướng Montcalm dẫn tới chân những chiến lũy đất. Nhưng tại pháo đài
Edward có tướng Webb, chỉ huy quân đội nhà vua tại các tỉnh phía Bắc, với
một đạo quân trên năm ngàn người. Nếu tập trung lại tất cả những đơn vị
thuộc quyền chỉ huy của mình, tướng Webb có thể tung ra một số quân gần
gấp đôi để đối chọi với viên tướng Pháp táo bạo dám đi quá xa những căn
cứ tiếp viện với số quân sĩ chỉ đông hơn chút ít.

Nhưng do ảnh hưởng của những sự việc không may, cả quân lẫn lính tỏ

ra chỉ muốn nằm lì trong công sự chờ đối thủ lợi hại của họ tới chứ không
chịu xông ra chặn bước tiến của kẻ địch để giáng một đòn ngay trên đường
tiến quân của chúng, noi gương tốt đẹp của quân Pháp tại pháo đài Quesne.

Khi những phút kinh hoàng ban đầu đã dịu đi đôi chút, trong khắp các

đồn lũy trải dài trên bờ sông Hudson, tạo thành một dãy công sự phụ bảo vệ
pháo đài chính, có tin truyền đi là một cánh quân gồm một ngàn rưỡi người
đã được tuyển lựa để sáng sớm hôm sau đi tăng viện cho pháo đài William
Henry, vị trí nằm ở phía cực Bắc con đường chuyên chở. Thoạt tiên còn là
tin đồn, nhưng khi có lệnh từ bản doanh của tổng chỉ huy gửi cho các đơn
vị đã được chỉ định đi làm nhiệm vụ phải chuẩn bị cấp tốc lên đường thì tin
đó đã thành sự thật. Mọi nghi ngờ về ý đồ của tướng Webb đã tiêu tan.
Trong khoảng một hai tiếng đồng hồ, binh lính chạy hối hả, nét mặt lo âu.
Những anh lính mới chạy loăng quăng, sốt sắng quá mức, cuống quýt,
khiến cho công việc chuẩn bị của chính họ bị chậm lại; đám kỳ cựu thành
thạo hơn thu xếp hành trang một cách từ tốn, không biểu lộ một cử chỉ vội
vàng nào; tuy nhiên, nét mặt trầm tư và cặp mắt lo lắng của họ cũng đủ nói
lên rằng họ không cảm thấy một thích thú nghề nghiệp gì lớn đối với một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.