NGƯỜI DUBLIN - Trang 139

mẹ kiếp, tớ nghĩ hắn ta rõ ràng là trên tầm đó...Nhưng có một quí ông nhỏ
bé mắt lác - cậu biết ai là nhà ái quốc tớ đang nói đến chứ?

Mr O'Connor gật đầu.

- Đấy, một hậu duệ gần của Tướng Sirr! Ôi trái tim hừng hực của nhà ái

quốc! Và thế là giờ gã bán bay tổ quốc của mình để lấy bốn xu - oài - và
quỳ mọp gối cảm ơn Đấng Quyền năng đã cho gã ta một đất nước để đi
bán.

Cô tiếng gõ cửa.

- Mời vào! - Mr Henchy nói.

Một người trông giống tu sĩ khất thực hoặc một diễn viên nghèo khổ

xuất hiện ở cửa. Bộ quần áo màu đen của ông ta được cài bó sát thân hình
thấp lùn và khó có thể nói cái cổ áo ông ta đang mặc là của thầy tu hay của
người thường, bởi cổ chiếc áo khoác dài đã sờn của ông ta, có những chiếc
khuy không cài lấp lánh phản chiếu ánh nến, được lật lên. Ông ta đội một
chiếc mũ tròn đen kịt. Mặt ông, lấp lánh nước mưa, trông giống miếng pho
mát vàng sắp mủn, trừ hai điểm màu hồng đánh dấu hai gò má. Ông ta đột
ngột há cái miệng rất dài của mình ra thể hiện sự thất vọng và cùng lúc
giuơng lớn đôi mắt màu xanh rất sáng thẻ6 hiện sự ngạc nhiên và hài lòng.

- Ô, cha Keon! - Mr Henchy nói, đứng bật dậy khỏi ghế - Có phải cha

đấy không? xin mời vào!

- Ồ không, không, không! - Cha Keon nói nhanh, mím môi lại như thể

ông đang nói với một đứa trẻ.

- Cha không vào ngồi một chút sao?

- Không, không, không! - Cha Keon nói, với một giọng dè dặt, khoan

dung, êm dịu - Đừng có bận tâm vì tôi. Tôi chỉ muốn tìm ngài Fanning...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.