NGƯỜI DUBLIN - Trang 210

Gabriel cười ngượng nghịu và vuốt vuốt cái nơ trên cổ, trong khi dì Kate

thì cười nhiều đến nỗi gần đứt hơi, dì thích chuyện đùa này quá. Nụ cười
nhanh chóng biến mặt trên khuôn mặt dì Julia và đôi mắt buồn rầu của bà
hướng về phía thẳng cháu. Ngập ngừng một lúc bà hỏi:

- Thế ủng cao su là cái gì, hở Gabriel?

- ủng cao su ấy, chị Julia! - bà em kêu lên - Lạy Chúa tôi! Chẳng nhẽ chị

không biết ủng cao su là gì ư? Người ta đi chúng bên ngoài...bên ngoài giày,
có phải không, Gretta?

- Dạ phải - Mrs Conroy nói - Kiểu giày làm bằng nhựa két ấy dì. Cả hai

vợ chồng cháu giờ mỗi người đều có một đôi. Anh Gabriel nói giờ ở Lục
địa ai cũng đi kiểu này hết.

- À, ở Lục địa - dì Julia lẩm bẩm, chậm rãi gất đầu.

Gabriel nhíu mày lại và nói, như thể anh đang thấy khá bực mình:

- Thật ra cũng chẳng có gì to tát lắm, nhưng Gretta thì nghĩ rằng chúng

buồn cười vì cô ấy nói tên chúng gợi nhớ về Christy Minstrels 3.

- Nhưng nói cho dì hay, Gabriel - dì Kate khéo léo chuyển chủ đề - chắc

chắn bọn cháu sẽ thuê khách sạn ở lại chứ. Gretta vừa mới nói...

- À vâng, chuyện khách sạ nxong hết rồi - Gabriel đáp - Cháu đã lấy một

phòng ở Gresham.

- Chắc chắn rồi - dì Kate nói - làm thế là hợp lý nhất đấy. Còn lũ trẻ thì

sao, không có gì phải lo lắng chứ, hở Gretta?

- Ô, chỉ có một đêm thôi mà dì - Mrs Conroy nói - vả lại có Bessie trông

chúng mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.