NGƯỜI DUBLIN - Trang 212

cô, Miss Daly, cô đàn bản valse đó hay quá. Bản nhạc làm buổi tối nay thật
tuyệt.

Một người đàn ông dong dỏng, gương mặt đầy nếp nhăn, hàng ria màu

xám và làn da ngăm ngăm, đang đi ngang qua với bạn nhảy, bèn nói:

- Liệu chúng tôi cũng được nghỉ giải lao ăn uống chứ, Miss Morkan?

- Chị Julia - dì Kate nói ngắn gọn - cả Mr Browne và Miss Furlong đây

nữa. Đưa họ vào cùng Miss Daly và Miss Power nhé.

- Tôi được sinh ra để dành cho các quý bà - Mr Browne nói, mím môi lại

đến khi hàng ria của ông ta dựng đứng và mỉm cười làm nhăn nheo hết
khuôn mặt - Bà biết đấy, Miss Morkan, lý do khiến họ mê tôi nhường ấy
là...

Ông ta không nói hết câu, vì thấy dì Kate không nghe nữa, bèn ngay lập

tức dẫn ba quý cô vào phòng khách phía sau. Chính giữa căn phòng là hai
chiếc bàn hình vuông kê sát nhau, và dì Julia và người gác cổng đang vuốt
thẳng tấm khăn bàn phủ bên trên. Trên cái bàn hẹp kê sát tường là những
chồng đĩa, ly cốc và những bó dao đĩa thìa ngay ngắn. Chiếc piano sau khi
đóng nắp lại cũng được biến thành mặt bàn để đồ ăn và bánh trái. Phía chiếc
bàn nhỏ kê trong góc, hai người đàn ông trẻ đang đứng uống hopbitter 4.

Mr Browne dẫn bầu đoàn của ông ta tiến về hướng đó và mời tất cả bọn

họ, với một giọng nhả nhớt, hày uống chút rượu punch của quý bà, thật
nóng, thật mạnh và thật ngọt nhé. Khi họ nói là không bao giờ uống rượu
mạnh ông ta bèn mở ba chai nước chanh cho họ. Rồi ông ta bảo một trong
hai người đàn ông trẻ kia dịch ra một chút, và, nâng bình lên, tự rót cho
mình một ly whisky kha khá. Hai chàng trai nhìn ông ta một cách ngưỡng
mộ trong khi ông ta nhấp một ngụm.

- Chúa lòng lành - ông ta nói, mỉm cười - Đây là đơn thuốc của bác sĩ

đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.