NGƯỜI DUBLIN - Trang 89

- Có nhóc nào chưa? - Ignatius Gallaher nói.

Little Chandler lại đỏ mặt.

- Bọn tớ có một đứa.

- Trai hay gái?

- Một cu cậu.

Ignatius Gallaher vỗ bồm bộp lên lưng bạn.

- Hoan hô - anh ta nói - tớ biết cậu mà, Tommy.

Little Chandler mỉm cười, bối rối nhìn vào ly rượu của mình và cắn môi

dưới bằng ba cái răng cửa trắng trẻ thơ.

- Tớ hy vọng cậu sẽ ăn tối với bọn tớ một hôm - anh nói - trước khi cậu

đi. Vợ tớ sẽ rất vui được gặp cậu. Chúng ta có thể nghe chút nhạc và...

- Cảm ơn rất nhiều, anh bạn - Ignatius Gallaher nói - Tớ rất tiếc chúng

mình không gặp nhau sớm hơn. Đêm mai tớ đi rồi.

- Hay là tối nay?

- Tớ vô cùng xin lỗi, anh bạn. Cậu thấy tớ ở đây với một cậu khác nữa

đấy, cũng trẻ trung tinh ranh lắm, và chúng tớ định tới một vụ ăn uống đánh
bài. Giá mà được...

- Ồ không, nếu thế thì...

- Nhưng ai mà biết chứ? - Igantius Gallaher nói chữa - Năm sau biết đâu

tớ lại trốn về đây nữa, giờ thì đã gặp lại được bạn bè rồi. Chỉ là hoãn cuộc
vui lại chút ít thôi mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.