NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 12

Cô ta bắt đầu khóc, "Nhưng anh đã bảo anh yêu em"

Tôi không nhìn cô ta, "Gã con trai lảm nhảm vô số chuyện khi anh ta

đang vượt đèo". Tôi cho xe cà bánh vào lề đường và đỗ lại. Tôi ngoảnh
sang cô ta: "Anh nghĩ là em đã nói rằng em sẽ cẩn thận".

Cô ta chấm nước mắt bằng cái mùi xoa bất lực, bé tí. "Giôny, em yêu

anh. Em muốn có một đứa con của anh.”

Từ khi cô ta nói chuyện này với tôi, giờ tôi mới cảm thấy nhẹ người hơn.

Đó là một trong những cái phiền phức khi phải làm Giônơx Cođơ (con)

[3]

.

Quá nhiều cô gái và các bà mẹ của họ nghĩ rằng cái tên đó có nghĩa là tiền.
Rất nhiều tiền. Nhất là từ khi có chiến tranh, khi cha tôi tiếp nhận được cả
một đế quốc trong địa hạt thuốc súng.

Tôi nhìn xuống cô ta: "Thế thì đơn giản lắm. Em sẽ có nó".

Vẻ mặt cô ta thay đổi. Cô ta nhích lại phía tôi. "Anh nói thế có nghĩa...

có nghĩa...là chúng mình sẽ cưới nhau?"

Vẻ đắc thắng mơ hồ trong mắt cô ta tắt ngay khi tôi lắc đầu. "Hừ,, hừ,

anh muốn nói là em cứ giữ lấy đứa bé, nếu em muốn thế".

Cô ta nhích ra xa. Đột nhiên mặt cô ta sắt lại lạnh lẽo. Giọng nói trở nên

bình thản và thực tiễn: "Em không muốn đến thế. Không, trừ khi có cái
nhẫn trên tay. Em sẽ phải loại bỏ nó đi".

Tôi ngoác miệng cười, chìa ra cho cô ta một điếu thuốc lá: "Cô bé ơi, nói

năng thế mới hợp lẽ chứ".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.