NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 155

Cô ta lại khanh khách cười sung sướng, tiến lại Macx. Cô vòng tay ôm

lấy cổ chú, hôn chú. “Anh chàng Inđiên trẻ của tôi ghen rồi.” cô ta mỉm
cười. “Không cần lo lắng gì về anh ta cả. Anh ta sẽ quên ngay thôi. Tất cả
đàn ông đều thế cả. Tôi đã trông thấy chuyện tương tự xảy ra trước đây”.

Một lúc sau, chú nằm cạnh cô ta trên cái giường trắng to tướng, khoan

khoái ngắm những nét tuyệt vời của tấm thân duyên dáng ấy. Những ngón
tay của cô ta dịu dàng mơn man, làm chú từ từ thấy lòng bừng lên những
ngọn lửa nóng rực. Chú nhắm mắt lại.

Chú cảm thấy đôi môi mềm dịu của cô vuốt ve trên da thịt, giọng của cô

thì thào bồng bềnh đâu đó xa xăm. “mon coeur, mon indien, mon
chéri…”

[15]

. Chú nghe thấy tiếng chép chép môi thích thú của cô khi cô rời

môi khỏi người chú. Qua mi mắt gần như nhắm nghiền, chú mờ mờ nhìn
thấy khuôn mặt đê mê của cô.

- Khẩu súng của anh đã thành khẩu ca-nông rồi đó. – Cô thì thào, tay vẫn

dịu dàng mơn trớn, vuốt ve.

Chú vươn tay ra, khẽ vuốt vuốt mái tóc cô. Một vẻ ngây ngất gần như e

sợ hiện lên trên mặt cô. Chú nhắm mắt lại. Tít sâu thẳm ở đâu rất xa trong
lòng, một cái gì bắt đầu khẽ lay động, rồi run lên bần bật. Làm sao một
người đàn bà lại có thể biết nhiều đến như vậy? Từ cái lạch sâu thăm thẳm
đến mức nào mà có thể vọt ra ngọn suối phun mạnh đến run người này?
Chú nín thở. Niềm khoái cảm kỳ lạ này đến gần như không chịu nổi. Chưa
bao giờ chú được biết.

Có tiếng khẽ động ở cửa. Chú hơi ngoảnh đầu ra, thầm hỏi không biết cái

gì. Và đột nhiên, cánh cửa mở tung, Đaxi đã ở trong phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.