NGƯỜI THỨ 41 - Trang 44

- Tôi đau đầu quá!
- Không việc gì đâu... Tại khói và mỏi mệt đấy. Rồi sẽ khỏi. Anh lấy

bánh khô ở trong bì và nướng một con cá mà ăn.

Ma-ri-út-ka cầm một khẩu súng, kéo tà áo lau và đi ra.
Tên trung úy lê đầu gối bò đến tận đống lửa, lấy ở bì ra một chiếc bánh

ướt nhèo. Nó cắn bánh, nhai một miếng, đánh rơi cái bánh rồi ngã gục
xuống đất...

Ma-ri-út-ka vừa lay vai tên trung úy vừa gọi một cách tuyệt vọng:
- Dậy! Dậy đi! Khổ chưa!
Tên trung úy trợn mắt, há mồm ra.
- Này tôi bảo: Dậy đi! Sóng cuốn mất thuyền. Giờ thì hỏng cả rồi.
Tên trung úy chẳng nói chẳng rằng.
Ma-ri-út-ka chăm chú nhìn chằm chằm vào mặt nó và nén một tiếng kêu.
Cặp mắt xanh như biển khơi lúc này đục ngầu và điên đại. Má nó nóng

bỏng ngả vào tay Ma-ri-út-ka, không còn một chút sinh lực.

- Đồ người rơm, thế mà đã nhiễm lạnh rồi! Biết làm thế nào với mày bây

giờ?

Tên trung úy động đậy cặp môi.
Ma-ri-út-ka cúi xuống và nghe thấy:
- Thầy Mi-kha-in I-va-nô-vich... Xin thầy đừng cho tôi điểm xấu... Tôi

đã không làm được xong bài... Ngày mai, tôi sẽ làm.

Ma-ri-út-ka run run hỏi:
- Cái gì? Cái gì hử?
Đột nhiên tên trung úy nhảy chồm lên hét:
- Tờ-rê-do

[13*]

... Suỵt... một con cun cút kìa...

Ma-ri-út-ka né ra giấu mặt vào hai bàn tay.
Tên trung úy lại nằm vật xuống, móng tay cào cào mặt cát.
Nó ú ớ những tiếng gì không rõ, tiếng nói như làm nó nghẹt thở.
Ma-ri-út-ka thất vọng quay đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.