NHÀ KHỔ HẠNH VÀ GÃ LANG THANG - Trang 177

CHƯƠNG XIII

Suốt những ngày đầu trong cuộc sống lang thang mới, giữa cơn lốc

khao khát lấy lại tự do, Đan Thanh phải học lại nếp sống không nhà, không
giờ giấc của kẻ lữ hành. Không tùy thuộc một ai, chỉ tuân phục thời tiết và
bốn mùa; ngoài mọi mục tiêu, không một mái ấm, không tư hữu; mở rộng
vòng tay chờ đón định mệnh bất ngờ. Những kẻ lang bạt không nhà sống
thơ dại và liều lĩnh, hư hỏng. Họ là con cháu của Adam bị đuổi khỏi Thiên
Đàng, làm bạn với muông thú ngây thơ. Họ nhận chịu những gì Thượng Đế
ban cho từng giờ từng khắc: nắng, mưa, sương, tuyết; ấm cúng và lạnh lẽo,
sung túc và gian khổ, không có thời gian đối với họ, không lịch sử, không
tham vọng, không cả thần tượng quái đản mang tên là tiến bộ và phát triển,
mà những kẻ có nhà tin tưởng đến mức tuyệt vọng. Gã lang thang có thể
mềm mỏng hoặc thô bạo, khéo léo hoặc vụng về, liều lĩnh hoặc nhát gan -
tâm hồn gã luôn luôn chan chứa tuổi thơ, gã sống như ngày đầu tạo thiên
lập địa, trước khi khai mở kỷ nguyên nhân loại. Kiếp sống của gã luôn luôn
bị những bản năng thúc đẩy và nhu cầu dẫn dắt. Gã có thể thông minh hoặc
ngu xuẩn, nhận thức thật sâu sắc những mảnh đời phù du, hiểu rằng mỗi
sinh vật dù nhỏ nhoi đến đâu đều phải cưu mang trong mình dòng máu
nóng để kéo dài kiếp sống ngang qua vũ trụ băng giá. Tuy gã chỉ biết nghe
theo mệnh lệnh của bao tử xấu đói, hệt như một đứa bé tham ăn, luôn luôn
gã là kẻ phản đối, là người thù đến chết của những ai có tài sản vững chắc.
Gã ghét họ, khinh bỉ và sợ hãi họ, vì gã không muốn được nhắc nhở rằng
mọi hiện hữu đều biến dịch, sự sống thì không ngừng tan rã còn cái chết tàn
nhẫn và giá băng thì bao trùm khắp cả không gian.

Từ lâu tâm hồn Đan Thanh đã tiêm nhiễm và được un đúc trong nếp

sống thơ dại của một gã lang thang, sống theo người mẹ suối nguồn, sống
xa lánh luật lệ và lẽ phải, trôi lăn theo dòng đời và không ngừng mật thiết
với cái chết. Tuy nhiên tâm thức và ý chí tồn tại trong người chàng, bản
chất nghệ sĩ đã làm cuộc sống chàng thêm phong phú và lắm chông gai.
Chính sự phân hóa và mâu thuẫn đã đơm hoa cho cuộc đời. Lý luận khô
khan của nhân loại sẽ không còn giá trị nếu không biết đến say đắm đê mê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.