NHÀ KHỔ HẠNH VÀ GÃ LANG THANG - Trang 179

mùi hương và ánh nến. Hắn biết chút ít tiếng La Tinh, nhưng với tâm hồn
khờ dại hắn đã không rán sức học hỏi chỉ biết nhìn ngắm và kính mộ vòm
cung giáo đường. Khi còn là một đứa trẻ, hắn lười biếng, nhiều đam mê và
ưa việc tế tự. Đan Thanh không trọng nể hắn lắm, nhưng chàng mến hắn.
Chàng cảm thấy hắn cùng chung huyết tộc vì đã tuân phục bản năng để
lang thang qua nhiều chân trời mới. Vào lúc cha hắn qua đời, Lỗ Bình đã
đến La Mã, nơi đó hắn được giúp đỡ trú ngụ trong các tu viện, hắn đã ngắm
cảnh núi non ở phương Nam, lòng vui sướng, và được nghe giảng hàng
trăm bài thánh kinh, được cầu nguyện ở các đền thờ nổi tiếng linh thiêng,
nhận lãnh phép bí tích và hít thở hương thơm nhiều quá mức để rửa tội cho
hắn và cha hắn. Hắn đã xa nhà một năm hoặc lâu hơn, và khi hắn trở về,
hắn bước vô căn nhà nhỏ của cha hắn, hắn được đón nhận như một đứa con
phá của. Trong thời gian ấy, chị hắn đã lãnh hết công việc và quyền hạn
trong nhà. Chị đã thuê một người thợ mộc phụ và thành hôn với ông ấy;
quản lý tất cả nhà xưởng cho nên khi hắn hành hương xong trở về hắn
không còn được thâu dụng nữa. Khi hắn đề cập đến chuyến đi mới không ai
bảo hắn ở lại. Hắn cũng không cảm thấy đau lòng lắm. Mẹ hắn cho hắn vài
đồng “pennies”, hắn lại mặc vào bộ áo hành hương và lại thu xếp ra đi
không mục đích rõ rệt, tự mình quyết định và trở thành gần như một mục
sư lang thang. Những tấm mề đai kỷ niệm từ các đền đài danh tiếng trong
cuộc hành hương và tràng hạt ân phước vẫn reo leng keng trong người hắn.

Hắn đã gặp Đan Thanh, cùng lang thang chung một ngày đường, trao

đổi với chàng những kỷ niệm lữ hành; hắn lặn mất ở ngôi làng nhỏ sắp đến,
rồi xuất hiện đây đó và cuối cùng chung sống với chàng như một kẻ đồng
hành thân thiết, sẵn lòng giúp đỡ và chịu đựng nhau. Đan Thanh rất thích
hắn. Hắn mua lòng chàng bằng cách giúp đỡ lặt vặt, hắn ngưỡng mộ óc
thông thái, tính bạo dạn, tâm hồn chàng, và yêu mến hơi thở, sức mạnh,
lòng thành thật của chàng. Cả hai đều hữu ích lẫn nhau, và Đan Thanh dễ
dàng chấp nhận hắn đi chung. Có một điều hắn không chịu chàng là khi âu
sầu và phiền muộn xâm chiếm, chàng vẫn ngạo nghễ giữ câm lặng, không
chú ý đến một người nào khác. Trong cơn âu sầu không ai có thể chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.