NHÀ KHỔ HẠNH VÀ GÃ LANG THANG - Trang 210

Trời đã khá trưa, phía bên kia đường còn rọi nắng, nhà ốc, quán rượu,

bảng hiệu của hội đoàn, những cánh cửa chạm trổ, và chậu hoa đang tắm
mình trong ánh sáng nồng ấm. Không có gì nhắc nhở đến thần chết và điên
loạn lo sợ đã bùng nổ. Con sông vắng lạnh, màu xanh nhạt, trong vắt vẫn
róc rách xuôi dòng dưới chân cầu. Đan Thanh ngồi nghỉ giây lát trên bờ
đập. Trời tối sầm, bầy cá vẫn tung tăng lội trong bóng mát dưới đáy sông
xanh biếc như pha lê hoặc không cử động, nghếch miệng ngược với triều
nước. Tia nắng vàng yếu ớt như ngày xưa vẫn rung rinh đó đây, rọi chiếu từ
ánh sáng dưới đáy nước hứa hẹn và gợi đến mộng mơ. Những dòng nước
nơi khác cũng có cá lội; những nhịp cầu và phố xá, cũng dâng hiến nhiều
cảnh tượng đẹp mắt, chàng có cảm tưởng đã từ lâu chưa từng trông thấy,
chưa từng cảm thức như hiện giờ. Hai cậu bé bán thịt đi ngang qua, tay dắt
con bê. Chúng cười hát, liếc mắt và nói giỡn với con nhỏ giúp việc đang
phơi áo quần trên bao lơn. Tất cả đều qua nhanh! vừa mới đây ngọn lửa
bệnh dịch còn bốc khói và bây giờ nhịp sống trở lại bình thường, người ta
lại cười vang đùa giỡn. Nhưng chàng không có gì đổi khác. Chàng ngồi
đây, vui mừng được thấy lại cảnh vật ngày cũ, cảm thấy dễ chịu và thâm
tình với những người định cư như thể không có chết chóc khốn khổ, không
có Lan, không có cả nàng công chúa Do Thái. Chàng mỉm cười đứng lên và
đi tiếp. Khi gần đến nhà thầy Không Lộ, trên con đường thuở xưa bao lần
chàng đã đi qua, tim chàng bỗng se thắt, đau đớn và lo ngại trĩu nặng.
Chàng muốn gặp thầy ngay hôm nay, muốn biết nơi thầy đang đứng. Chàng
không thể chờ nổi đến hôm sau. Không hiểu thầy có còn giận chàng? Tất cả
như đã xa xưa, và cũng không còn quan trọng, và nếu có chăng nữa, chàng
cũng bất cần. Chàng chỉ cần thầy còn đó, thầy và xưởng điêu khắc của thầy,
là tốt lắm rồi. Vội vàng, như sợ bỏ lỡ cơ hội cuối cùng, chàng tiến nhanh
đến ngôi nhà quen thuộc, cầm ngay quả đấm và chàng sợ đến ớn lạnh vì
cửa đã khóa chặt. Có phải là điềm không may? Trước đây, cửa không bao
giờ khóa giữa ban ngày. Chàng để quả đấm rơi xuống và chờ đợi, băn
khoăn chợt ào đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.