NHÀ KHỔ HẠNH VÀ GÃ LANG THANG - Trang 269

cùng với những kỷ niệm nồng nàn nhất. Chàng vui sướng nắn tạo vòng cổ
nghiêng nghiêng, chiếc miệng u ẩn mật thiết, đôi bàn tay thanh nhã với các
ngón thon dài, những móng tay hình vòng cung tuyệt đẹp. Cả Bảo Ân cũng
muốn ngắm mãi bức tượng mỗi lúc rảnh rang, với lòng kính yêu và ngợi
khen không hết.

Khi tượng gần xong, Đan Thanh trình diện với tu viện trưởng. Huyền

Minh nói:

- Thật là một công trình đẹp, bạn thân mến. Cả tu viện này không có gì

để so sánh được. Tôi phải nói thực với anh là có nhiều việc trong tháng
cuối này đã làm tôi rất bận tâm về anh. Tôi thấy anh bất an và bối rối, và
khi anh biến mất, đi xa hơn một ngày, đôi lần tôi lo tiếc: có lẽ anh không
bao giờ trở lại. Và bây giờ anh đã điêu khắc xong bức tượng trác tuyệt. Tôi
mừng cho anh và hãnh diện vì anh.

- Vâng, Đan Thanh nói, bức tượng đẹp không ngờ. Bây giờ anh hãy

nghe tôi nói, Huyền Minh. Để có thể tạc một bức tượng đẹp như vậy, tôi
cần trọn cả một thời trẻ trung của tôi, đi lang thang, những chuyện tình ái,
tán tỉnh phụ nữ. Đó là suối nguồn cảm hứng mà tôi đã uống. Chẳng bao lâu
rồi sẽ cạn, lòng tôi lại khô khan. Xong tượng Đức Mẹ này, tôi sẽ nghỉ dài
hạn, không biết đến chừng nào. Tôi sẽ điểm tô lại tuổi hoa niên của tôi và
tất cả những gì tôi trìu mến. Anh có hiểu không?

-Vâng, tốt lắm. Anh biết tôi là khách của anh, và tôi chưa bao giờ nhận

thù lao qua công trình của tôi nơi đây...

T- ôi vẫn thường đề nghị với anh, Huyền Minh ngắt

lời.

- Vâng, bây giờ tôi sẽ nhận. Tôi phải may áo mới, và khi xong hết, tôi

sẽ xin anh một con ngựa và vài nén vàng, rồi tôi sẽ phóng ra ngoài với thế
gian. Đừng nói gì Huyền Minh, và cũng đừng buồn. Không phải là tôi
không thích ở đây nữa. Không chỗ nào khác tốt hơn nơi đây. Tôi ra đi chỉ
vì một lý do khác. Anh có nhận lời cầu xin của tôi chăng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.