NHẠN - Trang 44

10

Đây là chuyện một buổi tối kia. Suezo đến và ngồi đối diện nàng nơi cái

lò sưởi than hình vuông. Từ đêm đầu tiên đến giờ mỗi khi thấy Suezo bước
vào là Otama lấy đệm ngồi trải sẵn ra ở phía lò than. Suezo ngồi xếp bằng
trên đó vừa hút thuốc vừa tán gẫu với nàng. Otama tay chân cứ như thừa
thãi, lúc nào cũng ngồi yên nơi chỗ của mình, lấy tay xoa xoa cạnh lò, vừa
cầm chơi cái que cời lửa, vừa trả lời ngắn gọn các câu hỏi của Suezo với vẻ
ngượng ngùng. Cái dáng vẻ ấy khiến ta nghĩ rằng nếu bắt nàng ngồi xa bếp
than thì sẽ vô cùng khó xử. Có thể nói cái bếp than là bức tường thành để
nàng náu mình khi chạm trán với kẻ địch. Trong khi nói chuyện với Suezo,
Otama thường hay bất chợt kể lể dài dòng. Đại khái là cho đến bây giờ nàng
chỉ sống cùng với cha, hai người thui thủi, trong bao nhiều năm chỉ có
những nỗi vui buồn giận hờn nho nhỏ. Suezo chủ yếu nghe cái giọng rỉ rả đễ
thương của nàng như tiếng kêu của một con dế nuôi trong chiếc lồng nhỏ
hơn là nghe nội dung câu chuyện mà nàng kể rồi bất giác mỉm cười. Lúc ấy
Otama chợt nhận ra là nàng đang nói về mình nên mặt đỏ bừng, ngay lập tức
chuyển hướng câu chuyện, quay trở về kiểu đối đáp ngắn gọn lúc ban đầu.
Tất cả những cử động và ngôn từ ấy nhìn bằng con mắt của Suezo vốn đã
quen với thói quan sát sắc bén thì thật ngây thơ đáng yêu, như thể nhìn vào
một lớp nước đã lắng trong, có thể nhìn xuyên mọi ngóc ngách không gì che
giấu được. Cái mùi vị của hai người đối mặt như thế thỉnh thoảng làm cho
Suezo thấy sảng khoái như thể sau khi làm lụng chân tay rồi ngâm mình
hưởng thụ trong bồn nước nóng. Vì sự thụ hưởng này đem lại cho Suezo
một trải nghiệm hoàn toàn mới nên từ khi hắn lui tới căn nhà này đã vô thức
nhận chịu một thứ “văn hóa”

[37]

giống như dã thú đã quen hơi người vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.