NHẠN - Trang 46

Iwasaki ấy như ở trong cùng một nhà với mình thôi. Từ giờ trở đi muốn đi
thăm lúc nào cũng được. Hay sáng ngày mai nàng đi đi."

Otama cầm que cời, đùa giỡn với mấy viên than rồi lén lút liếc nhìn mặt

Suezo như tên trộm. “Nhưng em suy nghĩ lung tung về việc đi thăm cha ấy."

“Đừng đùa nữa. Chuyện đó mà cần nghĩ ngợi gì. Nàng cứ trẻ con mãi

thế”, lần này giọng nói đã dịu dàng.

Câu chuyện kết thúc tại đó. Suezo còn nói thêm là nếu như cảm thấy khó

quá thì hắn sẽ đến sớm dẫn đường cho nàng qua bốn, năm khu phố nữa.

Dạo này Otama hay suy nghĩ vẩn vơ. Gặp được phu quân, nhìn thấy trước

mắt vẻ dịu dàng, lanh lợi, có vẻ đáng tin như thế mà tại sao lại làm một nghề
đáng ghét như vậy thì thật không hiểu nổi, rồi còn suy nghĩ rằng biết đâu
mình nói chuyện rồi phu quân sẽ đổi qua một nghề nào đàng hoàng hơn
chăng? Tuy nhiên nàng không mảy may nghĩ rằng phu quân của mình đáng
ghét ở chỗ nào cả.

Suezo đã mơ hồ nhận thấy được trong tâm tư của Otama có che giấu một

điều gì đó và đã thử dò hỏi xem nhưng nàng lại nói một chuyện trẻ con vớ
vẩn như vậy. Nhưng sau đó, khoảng hơn mười một giờ khuya, khi rời khỏi
nhà thả bộ xuống con dốc Vô Duyên và ngẫm nghĩ, Suezo thấy rằng trong
tâm tư Otama còn ẩn chứa điều gì khác nữa. Cái quan sát sắc bén và thuần
thục của Suezo quả thật chưa từng bỏ sót điều gì. Từ một chút cảm giác khó
chịu đó Suezo đã đi đến đoán định rằng chắc là đã có ai nói điều gì với
Otama chăng? Nhưng cuối cùng hắn không biết được ai đã nói với Otama
điều gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.