NHẠN - Trang 47

11

Sáng hôm sau, khi Otama đến thăm nhà cha mình ở xóm Bờ Ao thì vừa

lúc cha mình mới ăn sáng xong. Tuy nàng nghĩ rằng mình chưa kịp trang
điểm, vội vàng đến như vậy không biết là sớm quá chăng nhưng ông già đã
dậy từ trước, quét dọn nhà cửa sạch sẽ, tưới nước cho cây, rửa ráy chân tay
rồi bước lên chiếc chiếu mới, dùng bữa sáng trong cô độc.

Cách đó khoảng hai, ba căn, mấy căn nhà dành cho geisha cũng được xây

dựng và cứ tối đến thì chắc sẽ ồn ào náo nhiệt đây nhưng hai căn nhà hai bên
thì lại khép kín cửa giống nhà cha nàng nên nơi này vào buổi sáng vô cùng
yên tĩnh.

Từ cánh cửa sổ thấp nhìn ra qua đám cây tùng, thấy tơ liễu run nhẹ trong

làn gió buổi sáng trong lành, lá sen phủ kín bờ ao. Trong đám màu xanh ấy,
có một đóa hoa vừa nở sáng nay điểm một màu hồng nhạt. Người ta nói căn
nhà hướng bắc thì lạnh nhưng là nơi đáng sống nhất vào mùa hè.

Otama từ sau khi có chút hiểu biết thì hay suy nghĩ rằng nếu như mình

được hạnh phúc thì sẽ làm điều này điều kia cho người cha thương yêu,
nhưng hôm nay thấy tận mắt cha mình được sống trong căn nhà như thế này,
như thể ước nguyện cả đời đã được thành tựu nên nàng vui mừng không sao
tả xiết. Nhưng trong niềm vui đó vẫn có lẫn một giọt đắng cay. Nếu như
không có điều đó thì cuộc gặp gỡ sáng nay giữa hai cha con sẽ vui biết bao
nhiêu. Nàng vùng vằng giận dỗi mà cho rằng đúng là cuộc đời không thể
như mình nghĩ được.

Người cha vừa mới gác đũa và nhấp một ngụm trà nóng thì nghe thấy

tiếng cửa mở mà từ khi dọn đến giờ chưa có có ai đến thăm cả mới ngạc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.