NHẠN - Trang 53

Otama lấy từ đai áo Kurojusu một gói giấy nhỏ, mở ra đưa cho người giúp

việc bao nhiêu đó rồi xỏ guốc goma mà đi ra phía ngoài cánh cửa. Khi bước
vào nhà, Otama có ý định sẽ kêu than nỗi bất hạnh với cõi lòng khổ đau của
mình với người cha mà nàng hằng tin tưởng nhưng khi bước ra nàng lại tươi
tắn đến mức chính nàng cũng phải ngạc nhiên.

Khi nói chuyện, nàng đã gắng sức không muốn gây ra thêm nỗi khổ đau

dư thừa cho người cha của mình vừa mới được an tâm cuộc sống và hơn nữa
cũng muốn tỏ ra cho cha thấy sự mạnh mẽ, cứng cáp của nàng. Trong khi ấy
Otama cũng cảm thấy rằng trong tim mình có một sinh vật gì đang ngủ yên
bỗng thức dậy, như thể con người mình từ xưa đến nay phải lệ thuộc vào
người khác giờ đã được giải phóng tự do và nàng đi về hướng bờ ao Bất
Nhẫn với vẻ mặt hân hoan tươi mới.

Mặt trời đã lên cao trên đỉnh núi Ueno và đền thờ Biện Thiên Nakajima

đã nhuốm màu đỏ quạch nhưng Otama vẫn bước đi mà không giương chiếc
dù nhỏ mang theo để che nắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.