NHẠN - Trang 81

18

Con chim hoa mai mà Suezo mua tặng cho Otama vô tình đã tạo cớ cho

Otama và Okada nói chuyện với nhau. Kể chuyện này tôi lại nhớ đến khí
hậu của năm đó. Khi ấy cha tôi nay đã mất, trồng sau vườn nhà ở Kitasenju
loài cỏ thu và một lần khi trở về nhà từ khu trọ Kamijo, tôi thấy cha đã mua
rất nhiều cây trúc, để buộc vào với những chậu hoa nữ lang và hoa cát đằng,
nghe ông nói là vì gần ngày thứ hai trăm mười

[49]

có bão lớn. Nhưng ngày đó

trôi qua bình yên vô sự. Rồi đó nói mười ngày sau cũng có khả năng có bão
nhưng cũng vô sự bình yên. Nhưng sau đó mỗi ngày đều u ám mây đen, khí
trời bất ổn, có thể nhìn thấy mưa gió bão bùng. Thỉnh thoảng lại nóng bức
khiến người ta nghĩ rằng đã quay trở lại mùa hạ rồi chăng. Gió từ phía nam
thổi đến mạnh mẽ rồi lại ngưng. Cha tôi nói ngày thứ hai trăm mười “đang
trả nợ từ từ”.

Vào chiều một ngày chủ nhật, tôi từ Kitasenju trở về khu nhà trọ Kamijo.

Sinh viên đều đi vắng hết cả nên khu trọ vắng vẻ đìu hiu. Tôi về phòng của
mình ngồi mơ màng một lúc, chợt nghe tiếng quẹt diêm phòng bên cạnh mà
tôi nghĩ chẳng có ai. Tôi đang buồn bã một mình nên tức thì lên tiếng:

“Này, Okada. Cậu đấy à?”

Có giọng đáp lại “Ừ” nhưng có vẻ gì như không hiểu. Tôi với Okada đều

đã rất thân tình, đâu còn phải giữ kẽ gì nhưng trong câu đáp lời này của cậu
ấy không giống như mọi khi.

Tôi nghĩ thầm trong bụng. Mình đây đang mơ màng thì đã đành rồi nhưng

Okada cũng mơ màng sao. Đang suy nghĩ chuyện gì vậy nhỉ? Khi nghĩ như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.