NHẠN - Trang 83

19

Okada đã kể chuyện thế này.

Vào buổi quá trưa khi mây bay loạn trên nền trời, gió nổi từng cơn dồn

dập cuốn bụi bay trên đường đã tạnh bớt, Okada đang đau đầu vì dành cả
nửa ngày đọc tiểu thuyết Trung Hoa, mới ra khỏi nhà Kamijo, không định đi
đến đâu cả nhưng theo quán tính mà rẽ vào con dốc Vô Duyên. Đầu óc khi
ấy đang mơ màng. Hầu hết tiểu thuyết Trung Hoa nào cũng vậy, mà đặc biệt
là "Kim Bình Mai", cứ sau chừng mười trang hai mươi trang bình ổn lại xuất
hiện chuyện quái sự như thể lời hứa cam đoan vậy.

“Đọc xong quyển sách đó rồi là tớ đi lơ ngơ với vẻ mặt ngu ngốc lắm”,

Okada nói.

Đi một lúc lâu sau khi thấy bên phải bức tường đá của nhà Iwasaki,

Okada mới nhận thấy một đám người đang đứng bên phía trái. Đó là ngay
phía trước căn nhà mình vẫn thường hay đi ngang ngó qua. Chỉ riêng chuyện
này thì Okada không nói rõ. Những người đang đứng đó toàn là phụ nữ chắc
chừng hơn mười người. Hơn quá nửa là các cô gái trẻ, đang kinh hãi nói
điều gì như chim hót líu lo.

Okada chẳng bận tâm đến, cũng không rảnh để tò mò biết xem chuyện gì

đã xảy ra nên cứ giữa đường mà bước tới. Vì mắt của các cô gái đó đều chú
tâm vào một thứ nên Okada theo hướng nhìn ấy và khám phá ra được nguồn
gốc của cơn kinh hãi kia. Đó là cái chuồng chim được treo trên cánh cửa sổ
của ngôi nhà đó. Sự kinh ngạc của đám phụ nữ trẻ không phải là vô lý.
Okada cũng nhìn vào trong lồng và kinh ngạc. Con chim đang giương cánh,
vừa kêu vừa bay vòng quanh chiếc lồng hẹp. Nhìn kĩ hơn để tìm xem cái gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.