Trong tám phái ấy thì phái Tử Tư (học trò Tăng Tử). phái họ Mạnh (Mạnh
Tử, thuộc phái Tử Tư). phái họ Nhạc chính (Nhạc Chính Khắc, học trò
Mạnh Tử) đều thuộc về phái Tăng Tử. Phái Tử Chương và phái Tất Điêu
Khai thì không biết rõ truyền cho những ai. Phái họ Tôn, tức là phái của
Tuân Khanh, không biết thuộc về phái nào. Còn phái họ Nhan và phái họ
Trọng Lương thì không biết là ai.
Dâu thế nào mặc lòng, sau khi Khổng Tử mất rồi. Nho giáo chia ra phái
Tăng Tử, phái Tử Hạ, phái Tử Trương, phái Tử Du, phái Trọng Cung, phái
Hữu Tử, phái Thương Cổ, phái Tất Điêu Khai, kê ra như biểu sau này:
Khổng Tử
Tăng Tử,
Tử Tư,
Mạnh Tử
Nhạc Chính Khắc
Công Tôn Sửu
Vạn Chương
Tử Hạ
Công Dương Cao
Cốc Lương Xích
Tử Trương
Tử Du
Trọng Cung
Tuân Tử
Hàn Phi
Lý Tư
Hữu tử
Thương Cổ
Tất Điêu Khai
Trong bấy nhiêu phái thì có phái Tử Trương, phái Tử Hạ và phái Tăng Tử là
có thế lực hơn cả. Phái Tử Hạ học về đường văn chương, phái Tăng Tử học
về đường đạo đức.
Phái Tử Trương. Trong các môn đệ của Khổng Tử có Tử Trương là người
có thái độ ung dung hoằng đại. Ông nói rằng: “Sĩ kiến nguy trí mệnh, kiến
tắc tư nghĩa, tế tư kính, tang tư ai, kỳ khả dĩ hỹ
士見危致命,見得思義,
祭思敬,喪思哀,其可已矣: Kẻ sĩ thấy nguy bỏ mình, thấy tài lợi nghĩ
đến điều nghĩa, tế nghĩ đến sự kính, tang nghĩ đến sự thương xót, thế là khá