NHỮNG CÔ EM GÁI - Trang 148

- Ủa, chứ để làm gì?

Tôi "độp" ngay:

- Bài thơ tao làm cho nhỏ Đinh Lăng đâu rồi?

Đông Anh không ngờ tôi hỏi chuyện này. Nó thoáng giật mình:

- Thì... thì... em tao đang giữ chứ đâu.

- Mày đừng hòng gạt tao nữa! - Tôi nghiến răng - Tao đã gặp em gái mày

rồi.

Mặt Đông Anh biến sắc:

- Mày gặp em tao rồi hở?

- Ừ. Và nó bảo nó chẳng nhận được bài thơ nào cả.

Trước sự hài tội của tôi, Đông Anh ngồi làm thinh. Có lẽ nó biết đã đến

nước này có chối cũng vô ích.

Vẻ câm nín chịu trận của Đông Anh làm tôi ngứa mắt.

- Mày không đưa bài thơ đó cho em gái mày, đúng không? - Tôi gầm gừ.

- Ừ.

- Nó cũng không hề nhờ mày năn nỉ tao làm thơ cho nó, đúng không?

- Ừ.

Tôi tiếp tục hạch hỏi:

- Nó cũng cóc biết bài thơ "Giấc mơ của chàng chăn cừu" và cũng chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.