NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA MÍT ĐẶC VÀ CÁC BẠN - Trang 80

chui qua cái lỗ, thế là lại bay. Nhưng bây giờ lại bay lộn ngược, chân chổng
lên trời. Đất ở trên đầu mà trời lại ở dưới chân.

- Các cậu chổng vó lên trời à? Sao lại chổng vó lên trời?

Mít Đặc giải thích:

- Đó là quy luật tự nhiên thôi! Lên chín tầng mây thì bao giờ người ta

cũng bay chổng vó lên trời. Trên cao kia, trời rét ghê rét gớm, đến một
nghìn độ một phần mười dưới độ không ấy. Ai cũng rét cứng cả người. Quả
cầu nguội lạnh đi và rơi xuống. Nhưng mà tôi nhanh trí, đã đoán trước được
điều đó. Tôi đã cho đem theo những bao cát vào trong khoang. Chúng tôi
ném bao cát xuống một lần, hai lần, ba lần… rồi hết sạch. Làm sao bây
giờ? Trong khoang có một chú tí hon tên là Biết Tuốt, một tay nổi tiếng là
nhát gan. Vừa thấy quả cầu tụt xuống, cậu ta đã khóc oà lên và trong chớp
mắt đã nhảy dù xuống đất. Cậu ta rút lui về nhà. Nhờ thế quả cầu bớt nặng
lại bay lên. Một lát sau, nó lại đột ngột hạ xuống thấp… xuống mãi, đụng
phải mặt đất, nó nhảy lên và lại đụng phải mặt đất… Vì vậy tôi mới bị ngã
nhào đến “ầm” một cái, đầu chúc xuống đất…

Say sưa kể chuyện, chú giáng ngay một quả đấm xuống mặt bàn, đúng ra

là đấm xuống chiếc bánh làm kem bay lên tung toé.

Các cô tí hon giật nảy người. Tí nữa thì các cô ngã xuống đất. Nhưng các

cô bình tĩnh lại ngay và nói tiếp:

- Rồi sao nữa?

- Sau đó tôi chẳng biết gì nữa hết.

Im lặng. Các cô cảm phục nhìn Mít Đặc. Trước mắt các cô, chú là một

anh hùng thực sự.

Cuối cùng, Mắt xanh nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.