NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA TOM SAWYER - Trang 109

kéo dài không lâu và cô bé thức dậy buông một tiếng than làm cho lòng

Tom tan nát:

- Giá như Becky không bao giờ thức dậy nữa! Ác mộng quá kinh khủng!

Xin lỗi Tom nhé, Becky thấy mình đã làm Tom khổ tâm. Becky sẽ không

làm vậy nữa, Becky sẽ can đảm.

- Becky ạ, Tom thề với Becky là Tom sẽ tìm được lối ra!

Hai đứa bé đứng lên và cầm tay nhau, tiếp tục bước đi. Tom cố tìm cách

nâng cao nghị lực và hăng hái trong lòng cô bé trong khi bản thân nó chẳng

có bao nhiêu. Thời gian khắc nghiệt trôi qua và cơn khát bắt đầu hành hạ

chúng. Hai đứa bảo nhau đi hết sức êm nhẹ để nghe được tiếng nước chảy

nếu may ra chúng chợt ngang qua gần một dòng suối. Cuối cùng chúng

cũng bắt gặp một con suối. Sau khi đã khát, lần này lại đến đói cồn cào.

Tom lấy trong túi ra một miếng bánh ngọt nhỏ.

- Becky có nhớ cái này không? - Nó hỏi.

- Bánh cưới của chúng ta - Becky trả lời, mỉm cười buồn bã...

- Than ôi, chúng ta chỉ còn chừng này...

- Becky đã nghĩ rằng khi về đến nhà, hai đứa mình mỗi người sẽ để một

miếng bánh dưới gối, như những người lớn thường làm khi họ cưới nhau.

Nhưng với chúng ta, rồi đây nó sẽ không là bánh cưới mà là bánh...

Giọng nghẹn ngào, nó không nói hết câu.

Tom chia bánh ra làm hai và đưa phần cho Becky.

Cô bé ăn ngấu nghiến. Còn Tom, nó bỏ phần mình lại vào túi. Becky đề

nghị đi tiếp nhưng Tom ngăn lại. Nó nghiêm trang nói:

- Becky ạ, chúng ta phải ở lại đây, nơi có nước và chờ người đến cứu.

Đây là cây nến cuối cùng của Tom.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.