NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA TOM SAWYER - Trang 8

Cần phải nói là chẳng đứa nào có anh cả....

- Mày nhìn cái đường tao vạch trên mặt đất này đây. Hãy nhìn cho kỹ

vào. Nếu mày bước qua khỏi nó, tao sẽ nện cho mày một trận nhớ đời...

- Đấy, tao bước qua rồi này! Kìa, sao không nện đi? - Thằng bé kia nói ra

vẻ thách thức.

Lần này Tom không lùi được nữa: nó nhảy bổ lên đối thủ và hai đứa nhỏ

lăn lộn trong đám bụi mù trời. Trong chừng một phút, trận chiến bất phân

thắng bại: những cú đấm đá, những cái cào cấu, những tiếng chửi rủa chẳng

bên nào thua kém. Sau đó, dần dần Tom thắng thế, trồi lên ngồi kẹp hai

chân như cưỡi ngựa trên mình đối thủ, và bây giờ hai tay thụi lấy thụi để.

Cạn hơi kiệt sức, nửa như muốn ngạt thở trong đám bụi đất, thằng bé kia

cuối cùng xin tha, trong lòng tức tối như điên. Tom để nó đứng lên.

- Tom Sawyer có lời khen mày! Chừng đó cũng đủ cho mày một bài học

khi muốn xem thường người khác đấy nhé!

Và nó bỏ đi miệng vừa huýt sáo, đầu ngẩng cao.

Than ôi, khi nó về đến nhà, bà dì của nó chưa đi ngủ như nó đã tưởng và

khi bà trông thấy bộ quần áo tả tơi của thằng cháu, bà càng quyết tâm ngày

hôm sau sẽ phạt cầm chân nó một chỗ "vì lợi ích của nó".

Sáng thứ bảy, ánh nắng mùa hạ rực rỡ và hương thơm đồng nội ngọt ngào

khêu gợi niềm vui. Chỉ một mình Tom là không chia xẻ niềm hoan hỉ của

mọi người. Được trang bị với một thùng nước vôi và một chổi sơn cán dài,

nó nản chí ngắm dãy tường rào bằng ván chạy dài trước mặt dường như đến

vô tận.

Vừa lúc đó Jim, thằng bé da đen, bước qua khỏi cổng vườn, tay xách một

cái thùng, miệng hát nghêu ngao:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.