NHỮNG NGÔI SAO EGHE T1 - Trang 34

trong suốt cả cuộc đời không phải là vô ích, luôn luôn gã khéo léo rơi
xuống đúng lưng ngựa.

Bụi nóng cuốn lên thành những đám mây mù mịt trên đường. Một đoàn

người chạy loạn đã tung đám bụi đó lên. Phụ nữ, ông già bà cả và cả trẻ
con, họ ngồi lên xe hoặc rảo bước bên cạnh những cỗ xe chất đầy đồ đạc và
gà, vịt, ngan, ngỗng. Trên một vài con xe còn có cả những chú bê con rống
“bê, bê”, trên vài xe khác lại có những con lợn kêu ụt ịt.

Quân Thổ không ăn thịt lợn, nhưng ai biết được bao giờ họ mới trở lại

làng quê! Một vài người dắt theo những con bò cái. Một cô bé đi ủng đỏ
mang theo cả lồng chim sơn tước bên cạnh xe; một phụ nữ lại cồng cái nồi
đất trồng hoa hồng trên lưng; cây hoa hồng đang nở đầy bông. Bao nhiêu là
xe, thực là một cuộc tản cư lớn. Chắc chắn một phần trong bọn họ sẽ không
bao giờ còn trở lại. Đặc biệt là những người ở trong thung lũng và giờ đây
đang vượt qua cổng Xiphơro đi về vùng Phennemét: những bần cố nông và
những người vợ góa – họ sẽ ở lại vùng Thượng đại, nơi vó ngựa Thổ chưa
từng in dấu. Nhưng đặc biệt, Koso mới là hướng chính của những người
dân chạy loạn.

Song Gergey đã không để ý đến họ nữa. Chưa đầy mười lăm phút sau

chàng đã cho ngựa tế vào cổng Bốclo, tức là cổng phía tây của thành phố,
rồi, thỉnh thoảng mới ngước mắt nhìn lên, chàng phi qua chợ và rẽ lên cổng
thành.

Bức tường chỗ đó trắng toát, mới đến mức hầu như còn hăng mùi vôi

nữa.

Cái cầu treo đã buông sẵn xuống. Gergey vút vào thành như một cánh

chim và phi ngược lên giữa những cây cổ thụ, chàng đưa mắt tìm ngài đại
úy.

Đôbô đứng trên quảng trường trong thành, trong bộ quần áo nhung màu

tím, lưng đeo gươm, chân dận ủng đỏ, cái mũ nhung cắm lông đại bàng cầm
trong tay. Cạnh ông có một võ đồng tóc vàng hoe đang ôm trong cánh tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.