NHỮNG NGÔI SAO EGHE T1 - Trang 35

hai lá cờ: một lá quốc kỳ và một lá màu xanh – đỏ. Ông giáo sĩ già Balin
đứng phía bên kia Đôbô, trong bộ áo lễ trắng tinh, cổ quàng khăn lễ, mặc

quần đen. Tay ông cầm một cái tượng chịu nạn

[11]

bằng bạc. Với bộ râu dài

đã bạc trắng, trông ông như một nhân vật tiên tri trong kinh Cựu Ước.

Họ vừa làm xong lễ tuyên thệ cho quân sĩ. Đôbô nói với quân sĩ mấy

câu gì đó rồi đội mũ lên và quay về phía con tuấn mã đang rồn rập phi đến.

Gergey nhảy xuống ngựa và với cặp mắt long lanh, chàng tuốt kiếm giơ

lên chào.

- Báo cáo, thưa ngài đại úy vũ dũng, tôi đã đến nơi.

Đôbô đứng ngẩn ra nhìn. Ông đưa tay xuống vuốt bộ râu xám viền

quanh cằm, bộ ria mép dài rung rinh, rồi lại ngẩn ra nhìn.

- Thưa đại úy, ngài không nhận ra có phải không ạ? Đã tám năm nay

chúng ta không gặp nhau. Tôi là lính trung thành nhất của ngài: Bônemixo
Gergey.

- Gergey hiền tử! – Đôbô kêu lên và dang rộng hai tay – Hãy ngả đầu

vào lòng ta, con ơi! Ta đã biết là anh không bỏ ta!

Và ông ôm chầm lấy chàng tráng sĩ mà hôn.

- Thế nhưng anh chỉ đến một mình thôi ư?

Đúng lúc đó con ngựa của Sakơdi nhảy cỡn vào, vừa nhảy vừa tung gã

xigan chân đất, rách rưới lên cao đến hàng nửa cánh tay.

Quân sĩ cười vang.

Đôbô cũng mỉm cười:

- Chẳng có lẽ đây lại là đội quân của anh?

- Đâu có. – Gergey vừa cười vừa đáp – Đây chỉ là gã xigan chữa súng

của tôi. Tôi đưa anh ta đến đây có lẽ cũng tốt chứ ạ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.