NHỮNG NGƯỜI KHỐN KHỔ - Trang 1042

được gặp mặt Marius và cảm thấy trong lòng sung sướng một cách khó tả.

Nàng nói với Jean Valjean: “Cái vườn Luxembourg này thật là dễ ưa cha

nhỉ!" Nàng tin rằng như thế là mình đã thành thật nói hết ý nghĩ của mình.

Marius và Cosette, người này đối với người kia như đang ở trong bóng

tối. Họ không nói năng với nhau, họ không chào hỏi nhau, họ không biết

nhau. Họ vẫn thấy nhau. Và tựa như những vì sao trên trời cách nhau hàng

thiên vạn dặm, họ sống bằng cách nhìn nhau.

Cứ như thế, với ý thức mình đẹp và không biết mình yêu, Cosette dần dần

phát triển thành một người đàn bà, xinh đẹp, khát khao tình yêu. Lại làm

duyên làm dáng một cách ngây thơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.