thành một dải nhợt nhạt giữa hai dãy bụi cây tối tăm.
Bỗng nhiên, trên dải đường trắng nhạt ấy hai bóng đen hiện ra. Một bóng
đi trước, bóng kia theo sau, cách một quãng. “Hai sinh vật", Gavroche nói
thầm. Bóng thứ nhất có vẻ là một anh tư sản già, dáng người lom khom, ra
vẻ nghĩ ngợi, ăn vận tầm thường, bước đi chầm chậm vì tuổi tác và có dáng
như dạo chơi thơ thẩn dưới trời sao. Bóng thứ hai, người thẳng, chắc, mảnh
dẻ, cứ theo từng bước bóng thứ nhất; trông dáng đi cố ý chậm chạp, người ta
đoán thấy được sự mềm dẻo và nhanh nhẹn. Bóng này mặc dù có gì dữ tợn
và đáng sợ, lại có đủ dáng điệu của một anh chàng công tử ăn diện; cái mũ
hình dáng đẹp, áo ngoài màu đen, may khéo, chắc là bằng loại dạ tốt, lại thắt
đáy lưng ong nữa. Cái đầu giương thẳng vừa đẹp vừa khỏe và dưới mũ, một
khuôn mặt thanh niên hiện ra trong hoàng hôn. Trên miệng ngậm một bông
hoa hồng. Bóng thứ hai này, Gavroche biết rõ: Đó là Montparnasse. Còn
bóng kia, chú chẳng biết là ai, chỉ biết là một ông già.
Lập tức Gavroche để ý theo dõi. Một trong hai người này nhất định có rắp
tâm gì đối với người kia. Ở cái hốc đã may mắn thành nơi ẩn nấp, Gavroche
rất dễ theo dõi mọi việc sắp xảy ra. Giờ này, chốn này, mà Montparnasse đi
kiếm ăn thì đáng sợ thật. Gavroche thấy thương hại ông già quá. Làm thế
nào? Can thiệp à? Trẻ dại mà đi cứu già yếu sao? Chỉ còn trò cười cho
Montparnasse thôi. Gavroche không dại gì mà không biết rằng một ông già,
một trẻ con, thì chẳng bõ cái thằng cướp mười tám tuổi đó nó nuốt tươi ngay.
Gavroche đang còn đắn đo thì cuộc tấn công đã xảy ra bất thình lình, ghê
tởm. Thật chẳng khác gì hổ vồ lừa, nhện bắt muỗi. Xuất kỳ bất ý
Montparnasse vứt bông hoa hồng, nhảy xổ vào ông cụ già, tóm cổ áo, ôm
choàng ông cụ, ghì xuống. Gavroche cố hết sức mới khỏi thét lên. Một lát
sau thì một người bị đè xuống dưới vừa giẫy giụa vừa rên rỉ, còn người kia
thì cưỡi lên trên, dùng đầu gối ấn mạnh lên ngực. Có điều sự việc không xảy
ra hoàn toàn như Gavroche tưởng. Người ngã lăn dưới đất là Montparnasse,
người đè lên trên là ông già. Cảnh tượng này xảy ra cách Gavroche có mấy
bước. Ông già bị tấn công bất ngờ đã quật lại và quật kịch liệt đến nỗi, trong
nháy mắt, giữa người tấn công và người bị tấn công vai trò đã đảo ngược
hẳn.
Gavroche nghĩ bụng: “Ông già mới cừ chứ!" Và chú không thể không vỗ