NHỮNG NGƯỜI KHỐN KHỔ - Trang 1180

tay nàng, cả cái nốt xinh xinh ở cổ, tất cả tâm trí của nàng. Họ đã tự hứa lúc

ngủ bao giờ cũng mơ thấy nhau trong giấc mộng, và họ đã giữ lời hứa.

Tóm lại, Marius đã chiếm đoạt tất cả các giấc mơ của nàng. Chàng nhìn

nàng không biết chán, đôi khi hơi thở của chàng chạm vào mấy sợi tóc gáy

và chàng cũng nghĩ bụng rằng bấy nhiêu sợi tóc kia không có sợi nào không

thuộc về chàng. Chàng chiêm vọng, chàng sùng bái những vật nàng mang

trên người, cái nơ, đôi găng tay, cái bao tay, đôi giày, đều là những vật

thiêng liêng mà chàng là chủ. Chàng nghĩ rằng chàng là chủ của cả những

cái lược cài xinh xinh ở trong mớ tóc mây, đến cả từng dải áo, từng sợi chỉ

bít tất, từng nếp của cái áo lót, tất cả là của chàng hết: Ý nghĩ ấy là những

tiếng bập bẹ mơ hồ và nhỏ nhẹ của nhục cảm.

Cạnh Cosette, chàng cảm thấy mình ngồi cạnh tài sản của mình, cạnh vật

sở hữu của mình, cạnh người chủ nó đồng thời là đứa nô lệ của mình. Hình

như tâm hồn đôi lứa đã gắn bó với nhau khăng khít quá, nên bây giờ, giá họ

muốn lấy lại tâm hồn họ, họ cũng không có cách nào nhận ra: “Cái này của

anh? Không, nó là của em. Nhất định em làm, chính nó là anh. Cái mà anh

tưởng là anh, chính là em đấy". Marius biến thành một phần của Cosette và

Cosette thành một phần của Marius không tách được nữa. Marius cảm thấy

Cosette sống trong người chàng. Có Cosette, chiếm đoạt lấy Cosette, cái đó

đối với chàng cũng không khác gì hô hấp. Chính trong khi tin tưởng như thế,

ngây ngất như thế, say sưa về quyền sở hữu trong trắng, lạ lùng và tuyệt đối

như thế thì mấy tiếng "Cha của em phải ra đi" bỗng nhiên đập vào tai và

tiếng nói đột ngột của thực tế thét lớn: “Cosette không phải của mày!"

Marius bừng tỉnh. Đã sáu tuần nay, ta đã thấy chàng sống ở ngoài cuộc sống.

Nay tiếng "ra đi" đẩy chàng trở vào đó một cách phũ phàng.

Chàng không biết nói sao. Cosette chỉ thấy bàn tay chàng lạnh toát. Đến

lượt nàng hỏi:

— Anh sao vậy?

Chàng trả lời khẽ quá đến nỗi Cosette chỉ thoáng nghe:

— Anh chưa hiểu em nói gì!…

Nàng nói lại:

— Sáng nay, cha em bảo em thu xếp các thứ linh tinh của em sẵn sàng.

Cha em bảo sẽ đưa áo quần của cha em cho em để xếp vào hòm, cha em phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.