NHỮNG NGƯỜI KHỐN KHỔ - Trang 1363

đội hay quốc dân quân ngoại ô thôi. Thấy có người bận blouse đội casquette

đi qua, chúng sẽ lập tức gọi: “Thằng kia, mày ở đâu đến đây? Hay là mày ở

chiến lũy”. Thế rồi chúng nó khám tay. “Tay mày có mùi thuốc súng”. Thế

là bị bắn.

Enjolras không đáp, để tay lên vai Combeferre. Cả hai bước vào gian

phòng thấp. Một lát sau họ trở ra. Enjolras hai tay rộng mở ôm ra bốn bộ

quân phục chàng cho để riêng một nơi. Combeferre theo sau mang các mảnh

yếm da và mũ giắt lông.

— Với các bộ quân phục này, - Enjolras nói - có thể trà trộn vào hàng ngũ

quân đội rồi trốn thoát. Hãy được cho bốn người đấy.

Và anh ném bốn bộ quần áo xuống mặt đường đã cạy hết đá. Đám thính

giả can trường không hề nhúc nhích. Combeferre lên tiếng:

— Nào, phải có chút lòng thương xót mới được. Các đồng chí có biết vấn

đề ở đây là gì không? Vấn đề phụ nữ đó. Đây này. Tôi hỏi này: Ở nhà chúng

ta có đàn bà hay không nào? Có trẻ con hay không nào? Có phải có những

người phụ nữ đã có hàng đống con vây quanh, mà còn phải lấy chân đưa nôi

nữa hay không nào? Trong số các đồng chí, ai chưa từng thấy đàn bà vạch vú

nuôi con, hãy giơ tay lên xem. À, các đồng chí muốn đem thân mình hy sinh,

tôi nói có các đồng chí đây, tôi cũng rất mong như thế, nhưng tôi không

muốn cảm thấy có những bóng ma phụ nữ vật vã chung quanh tôi. Các đồng

chí cứ hy sinh, được lắm, nhưng các đồng chí không nên làm cho kẻ khác

phải chết. Những cuộc quyết tử như cuộc quyết tử sắp diễn ra đây thật là cao

cả, nhưng diện quyết tử phải rất hẹp, nó không cần mở rộng ra đâu, và khi nó

chạm đến bà con cật ruột của các đồng chí, nó lại trở thành chuyện sát nhân.

Các đồng chí hãy nghĩ đến các trẻ đầu xanh và các cụ đầu bạc. Các đồng chí

nghe đây này: Enjolras vừa mới nói với tôi rằng ban nãy anh có thấy ở nơi

góc phố Thiên Nga trên gác năm, có một cái cửa sổ còn chong đèn, và trên

nền kính có bóng một đầu người run run. Đó là bóng một bà cụ già hình như

đã thức suốt đêm để chờ đợi. Có lẽ là mẹ của một trong các đồng chí. Thế

thì, đồng chí đó hãy đi, đi cho mau để về nói với mẹ: Thưa mẹ, con đã về!

Đồng chí đó hãy yên tâm, số anh em còn ở lại đây sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

Khi chúng ta phải làm việc để giúp đỡ gia đình, chúng ta không có quyền

được hy sinh tính mạng. Hy sinh tính mạng là trốn nhiệm vụ gia đình đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.